“卧元龙”这段文字出自哪里?

上一句:楼百尺

“卧元龙”出自宋代诗人京镗的诗句: 《水调歌头(次果州冯宗丞韵)》

下一句:来从天上

shǔi diào gē tóu ( cì guǒ zhōu féng zōng chéng yùn )
gǔn gǔn cháng jiāng shǔi,
cè cè xiǎo shuāng fēng。
qíu gūi dé qǐng,
tè dì sòng wǒ bù fān dōng。
chū chù hé dé qīng zhòng,
qù zhù bù jū yān sù,
shè yàn yǔ qīu hóng。
fù lǎo xīu xiāng liàn,
sì zài kùi wú gōng。
shúi zhī yǒu,
lóu bǎi chǐ,
wò yuán lóng。
lái cóng tiān shàng,
yī hūi yóu xì dǒu níu zhōng。
wén dào jūn wáng qián xí,
jiàn shuō cóng chén xū wèi,
biàn huà dài kūn hóng。
yī xiào tóng jǐn lǐ,
wàn shì fù jīn zhōng。

京镗

京镗(1138 —1200)字仲远,南宋丞相、词人,晚号松坡居士,豫章(今江西南昌)人。高宗绍兴二十七年进士。历知江州瑞昌县。孝宗召对称旨,擢监察御史,累迁右司郎官。淳熙十五年,授四川安抚制置使,知成都府。光宗绍熙二年(1191),召为刑部尚书。五年,签书枢密院事、参知政事。庆元二年(1196)拜右丞相,六年进左丞相,封翼国公。卒年六十三。卒后赠太保,谥文忠,后改谥庄定。有诗集七卷、词集《松坡居士乐府》二卷,《文献通考》传于世。事见《诚斋集》卷一二三《京公墓志铭》。《宋史》卷三九四有传。

Processed in 0.102201 Second , 221 querys.