"天阔归迟" 诗句出自宋代诗人赵功可《声声慢(残梦和儿韵)》
《声声慢(残梦和儿韵)》 拼音标注
shēng shēng màn ( cán mèng hé ér yùn )
qíng chī juàn jí,
tiān kuò gūi chí,
yín hún wú lì súi fēng。
yuè luò qiáng yīn,
yī píng shùi jié méng méng。
hán dān píng shēng nán jì,
jì huā qián 、 yóu zùi jīn zhōng。
líu lián chù,
hū yī shēng shān wài,
chūi dù qíng zhōng。
jué lái zhòng zhòng zhūi yì,
sì yóu chén fēi qù,
nà shí yí zōng。
jì xiè fāng qīng,
xiàng lái céng zhǔ fú róng。
rén jiān xīng wáng wàn gǎn,
kàn qiān nián 、 yǔ mèng jiē kōng。
pī yī qǐ,
yǐ lán gān 、 rén zài xiào zhōng。
《声声慢(残梦和儿韵)》 作者简介
赵功可(1246-1326),南宋末遗民词人。名宋安,字功可,号晚山,庐陵(今江西吉安)人。七岁丧父,由其祖父抚养成人,有文名,与其堂兄赵文并称“二赵先生”。布衣终身,平身交游詹玉,揭傒斯等人。今存词八首,词风苍劲。