"闲却一庭梅雨" 诗句出自宋代诗人赵功可《桂枝香(和詹天游就访)》
《桂枝香(和詹天游就访)》 拼音标注
gùi zhī xiāng ( hé zhān tiān yóu jìu fǎng )
xiǎo tiān liáng lù。
tiān shàng yù xiāo chūi,
fēi shēng rú yǔ。
jīn què gāo hán,
xián què yī tíng méi yǔ。
màn màn bā biǎo chén āi mèng,
bǎ wén zhāng 、 xǐ kōng qiān gǔ。
jīng shén yī sì,
fēng cháng shǔi pèi,
lán gāo héng pǔ。
kàn wàn lǐ 、 tiào lóng yuè hǔ。
shén huā jiāo yīng qì,
jiàn qīng chén wǔ。
qiáo cùi jiāng nán,
yìng niàn xiǎo chuāng pín nv̌。
zhū lóu shí èr chūn wú jì,
yǐ cāng hán 、 qīng xìu rú gù。
chá xiāng jǐu shú,
yuè míng fēng xì,
shì jiào gē wǔ。
《桂枝香(和詹天游就访)》 作者简介
赵功可(1246-1326),南宋末遗民词人。名宋安,字功可,号晚山,庐陵(今江西吉安)人。七岁丧父,由其祖父抚养成人,有文名,与其堂兄赵文并称“二赵先生”。布衣终身,平身交游詹玉,揭傒斯等人。今存词八首,词风苍劲。