"尘面在" 诗句出自清代诗人冯煦《满江红 其二 再叠心谷韵,送纪堂侄归江宁,并呈小艭兄》
mǎn jiāng hóng qí èr zài dié xīn gǔ yùn,sòng jì táng zhí gūi jiāng níng,bìng chéng xiǎo shuāng xiōng
wēi yǔ chū shōu,
yòu huái diàn 、 zhēng chē dōng zǒu。
fāng cǎo wài 、 yóu sī bái rì,
yě chūn rú jìu。
qù zhù sān nián tóng shè yàn,
wǎn kū wàn wù jiē chú gǒu。
wèn wéi qí 、 zhé jī xiè tíng yóu,
jīn hé yǒu。
wú shuāi yě,
xiāo xiāo lǐu。
chén miàn zài,
guān hé zhòu。
kuàng yī men qún cóng,
chén xīng diāo hòu。
gūi jì shàng chí jiāng shàng zhuō,
shèng nián mò fàng bēi zhōng jǐu。
suàn dào lái 、 bái fā huà gèng lán,
zhōng líng sǒu。
冯煦(1842~1927)原名冯熙,字梦华,号蒿庵,晚号蒿叟、蒿隐。江苏金坛五叶人。少好词赋,有江南才子之称。光绪八年(1882) 举人,光绪十二年(1886)进士,授翰林院编修。历官安徽凤府知府、四川按察使和安徽巡抚。辛亥革命后,寓居上海,以遗老自居。曾创立义赈协会,承办江淮赈务,参与纂修《江南通志》。冯煦工诗、词、骈文,尤以词名,著有《蒿庵类稿》等。