"尘漠漠" 诗句出自清代诗人冯煦《满江红 其一 心谷将归海上,赋此留别,依韵答之》
mǎn jiāng hóng qí yī xīn gǔ jiāng gūi hǎi shàng,fù cǐ líu bié,yī yùn dá zhī
jìng jiàn shū náng,
suàn qiān lǐ 、 lái yī xià zǒu。
nài xiāo dé 、 chá yān shàn tà,
bìn sī fēi jìu。
piē diàn xiāo yīn chūi yě mǎ,
fú yún shì shì chéng cāng gǒu。
shén bǎi nián 、 jù sàn shǔi zhōng òu,
wú hé yǒu。
chūn jiàn shàng,
dàn huáng lǐu。
chén mò mò,
zhēng fān zhòu。
yòu cǎo shēng nán pǔ,
shāng lí shí hòu。
èr yuè qīng yīn xián sì mèng,
yī hú xīn lù nóng yú jǐu。
zài gūi huáng 、 rǔ yàn gòng táo gēn,
láng xié sǒu。
冯煦(1842~1927)原名冯熙,字梦华,号蒿庵,晚号蒿叟、蒿隐。江苏金坛五叶人。少好词赋,有江南才子之称。光绪八年(1882) 举人,光绪十二年(1886)进士,授翰林院编修。历官安徽凤府知府、四川按察使和安徽巡抚。辛亥革命后,寓居上海,以遗老自居。曾创立义赈协会,承办江淮赈务,参与纂修《江南通志》。冯煦工诗、词、骈文,尤以词名,著有《蒿庵类稿》等。