"花帽檐行" 诗句出自宋代诗人魏了翁《洞庭春色(元夕行灯轿上赋洞庭春色呈刘左史)》
dòng tíng chūn sè ( yuán xī xíng dēng jiào shàng fù dòng tíng chūn sè chéng líu zuǒ shǐ )
huā mào yán xíng,
bǎo chāi liáng pàn,
huán shì shàng yuán。
kàn qù nián fāng cǎo,
rú jīn yòu lv̀,
dāng shí hào yuè,
cǐ xī réng yuán。
jié xù qū rén rén bù jiě,
dào sùi sùi nián nián dū yī bān。
kàn chéng chù,
yǒu zhú lóng zhào yè,
tiě fèng lián tiān。
dōng fēng bù zhī juàn kè,
yòu chūi xiàng lóu gé shān diān。
rèn guǎn xián nào chù,
shī háo dé zhì,
qǐ luō xiāng lǐ,
xiá shǎo dāng quán。
kè yǔ xī wēng wú yī shì,
dàn súi sú zān huā hán xiào kàn。
wú xiàn yì,
gèng zùi qí huā yǐng,
bǎo kàn fēng nián。
魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太师、秦国公,谥文靖。魏了翁反对佛、老“无欲”之说,认为圣贤只言“寡欲”不言“无欲”,指出“虚无,道之害也”。推崇朱熹理学,但也怀疑朱注各经是否完全可靠。提出“心者人之太极,而人心已又为天地之太极”,强调“心”的作用,又和陆九渊接近。能诗词,善属文,其词语意高旷,风格或清丽,或悲壮。著有《鹤山全集》、《九经要义》、《古今考》、《经史杂钞》、《师友雅言》等,词有《鹤山长短句》。