"更向火后移突薪" 诗句出自宋代诗人魏了翁《山河叹送刘左史归简州》
山河两戒南北分,天地一气华戎钧。
譬诸指搐非害事,往往西体为不信。
惟今愧虏相噬吞,人言雪耻兹其辰。
盍驱卞庄刺刺虎,又嗾庐{捉去扌加犭}擒狡{皴去皮加兔}。
天王仁爱兼南北,犹遣升勺苏穷鳞。
诸公亦复创前误,闭户不肯雇斗邻。
流移降附莫皇恤,斩艾驱迫如穷麇。
谁知炎炎将及我,事体不与开禧伦。
竟因示弱启狄侮,羽书赤白惊严宸。
天王坐朝色不怡,我非尔畏民吾民。
急从雨中彻桑土,更向火后移突薪。
大官亦复变前说,群而和者非一人。
制书丁宁示招纳,符檄旁午申拊循。
臣某奉诏移江介,臣某董师留汉滨。
西南忧雇谁其宽,即授世某留川秦。
夫何廷论忽中变,复议保境思和亲。
迅雷烈风仅翻覆,明虹霁日俄逡巡。
敌人揶揄胆满干,志士愤郁齿穿龈。
东由海泗尽襄汉,西起梁沔连房均。
暴骸蹀血蔽原谷,夺险因粮空窖囷。
将军忧恚或自毙,列校偃蹇不可驯。
县徵更赋不遗算,郡空少府无余缗。
边头被兵甫属耳,公私已屈忧方新。
静惟人事百罔一,恃以亡恐惟苍旻。
苍旻茫茫君为度,但见咎异来相因。
连年夏旱天无云,江淮湖浙田生尘。
飞蝗排空如羽阵,噍类猬众何诜诜。
僰南山萃陵谷异,后土矹矹如转轮。
春秋二百四十载,地震才五兹何频。
去年东南复告旱,遍以牺币走百神。
太阳朔蚀忽无光,金星昼见亦累旬。
汉沔沸腾地移轴,涪潼湓溢涛翻银。
星文屡变台符坼,阴象较著阳德屯。
外为兵戈为裔夷,内为宫壶为群臣。
天心渝怒有如此,犹以谴告施其仁。
惧而修政庶可弭,恬不知警将仍臻。
且如前年旱蝗日,开道求谏颁明纶。
庭中不鸣自如故,犹有下次位人姓陈。
内言椒房之舛令,外及丞相之狎宾。
能如章向触权忌,不效钦永攻上身。
同时六馆之髦彦,陈义固争尤肫肫。
藐如无闻亦异已,宰士忿疾丞相嗔。
彼唐畋铎何物耳,词鄙意佞如吠狺。
外省胡独行其言,公然贱玉而贵瑉。
自时厥后益征创,遏绝言路忘谘询。
直臣久矣甚弃梗,公道不见面礼随荒榛。
尝居丞疑转猜忌,稍负望实尤沈沦。
人心所同即天意,四方蹙蹙天亦颦。
公今掉头不肯住,携家归踏西园春。
大贤与国同休戚,宁忍赤子方嚬呻。
我非荷蒉不知磬,拟效执舆来问津。
请赋白驹之孕章,原公饮酒车无巾。
《山河叹送刘左史归简州》 拼音标注
shān hé tàn sòng líu zuǒ shǐ gūi jiǎn zhōu
shān hé liǎng jiè nán běi fēn,
tiān dì yī qì huá róng jūn。
pì zhū zhǐ chù fēi hài shì,
wǎng wǎng xī tǐ wèi bù xìn。
wéi jīn kùi lǔ xiāng shì tūn,
rén yán xuě chǐ zī qí chén。
hé qū biàn zhuāng cì cì hǔ,
yòu sǒu lú { zhuō qù 扌 jiā 犭 } qín jiǎo { cūn qù pí jiā tù }。
tiān wáng rén ài jiān nán běi,
yóu qiǎn shēng sháo sū qióng lín。
zhū gōng yì fù chuàng qián wù,
bì hù bù kěn gù dǒu lín。
líu yí jiàng fù mò huáng xù,
zhǎn ài qū pò rú qióng jūn。
shúi zhī yán yán jiāng jí wǒ,
shì tǐ bù yǔ kāi xǐ lún。
jìng yīn shì ruò qǐ dí wǔ,
yǔ shū chì bái liáng yán chén。
tiān wáng zuò zhāo sè bù yí,
wǒ fēi ěr wèi mín wú mín。
jí cóng yǔ zhōng chè sāng tǔ,
gèng xiàng huǒ hòu yí tū xīn。
dà guān yì fù biàn qián shuō,
qún ér hé zhě fēi yī rén。
zhì shū dīng níng shì zhāo nà,
fú xí páng wǔ shēn fǔ xún。
chén mǒu fèng zhào yí jiāng jiè,
chén mǒu dǒng shī líu hàn bīn。
xī nán yōu gù shúi qí kuān,
jí shòu shì mǒu líu chuān qín。
fū hé tíng lùn hū zhōng biàn,
fù yì bǎo jìng sī hé qīn。
xùn léi liè fēng jǐn fān fù,
míng hóng jì rì é qūn xún。
dí rén yé yú dǎn mǎn gān,
zhì shì fèn yù chǐ chuān kěn。
dōng yóu hǎi sì jǐn xiāng hàn,
xī qǐ liáng miǎn lián fáng jūn。
bào hái dié xiě bì yuán gǔ,
duó xiǎn yīn liáng kōng jiào qūn。
jiāng jūn yōu hùi huò zì bì,
liè xiào yǎn jiǎn bù kě xún。
xiàn zhēng gèng fù bù yí suàn,
jùn kōng shǎo fǔ wú yú mín。
biān tóu bèi bīng fǔ shǔ ěr,
gōng sī yǐ qū yōu fāng xīn。
jìng wéi rén shì bǎi wǎng yī,
shì yǐ wáng kǒng wéi cāng mín。
cāng mín máng máng jūn wèi dù,
dàn jiàn jìu yì lái xiāng yīn。
lián nián xià hàn tiān wú yún,
jiāng huái hú zhè tián shēng chén。
fēi huáng pái kōng rú yǔ zhèn,
jiào lèi wèi zhòng hé shēn shēn。
bó nán shān cùi líng gǔ yì,
hòu tǔ wù wù rú zhuǎn lún。
chūn qīu èr bǎi sì shí zài,
dì zhèn cái wǔ zī hé pín。
qù nián dōng nán fù gào hàn,
biàn yǐ xī bì zǒu bǎi shén。
tài yáng shuò shí hū wú guāng,
jīn xīng zhòu jiàn yì lèi xún。
hàn miǎn fèi téng dì yí zhóu,
fú tóng pén yì tāo fān yín。
xīng wén lv̌ biàn tái fú chè,
yīn xiàng jiào zhù yáng dé tún。
wài wèi bīng gē wèi yì yí,
nèi wèi gōng hú wèi qún chén。
tiān xīn yú nù yǒu rú cǐ,
yóu yǐ qiǎn gào shī qí rén。
jù ér xīu zhèng shù kě mǐ,
tián bù zhī jǐng jiāng réng zhēn。
qiě rú qián nián hàn huáng rì,
kāi dào qíu jiàn bān míng lún。
tíng zhōng bù míng zì rú gù,
yóu yǒu xià cì wèi rén xìng chén。
nèi yán jiāo fáng zhī chuǎn lìng,
wài jí chéng xiāng zhī xiá bīn。
néng rú zhāng xiàng hóng quán jì,
bù xiào qīn yǒng gōng shàng shēn。
tóng shí lìu guǎn zhī máo yàn,
chén yì gù zhēng yóu zhūn zhūn。
miǎo rú wú wén yì yì yǐ,
zǎi shì fèn jí chéng xiāng tián。
bǐ táng tián duó hé wù ěr,
cí bǐ yì nìng rú fèi yín。
wài shěng hú dú xíng qí yán,
gōng rán jiàn yù ér gùi mín。
zì shí jué hòu yì zhēng chuàng,
è jué yán lù wàng zī xún。
zhí chén jǐu yǐ shén qì gěng,
gōng dào bù jiàn miàn lǐ súi huāng zhēn。
cháng jū chéng yí zhuǎn cāi jì,
shāo fù wàng shí yóu shěn lún。
rén xīn suǒ tóng jí tiān yì,
sì fāng cù cù tiān yì pín。
gōng jīn diào tóu bù kěn zhù,
xié jiā gūi tà xī yuán chūn。
dà xián yǔ guó tóng xīu qī,
níng rěn chì zǐ fāng pín shēn。
wǒ fēi hé kùi bù zhī qìng,
nǐ xiào zhí yú lái wèn jīn。
qǐng fù bái jū zhī yùn zhāng,
yuán gōng yǐn jǐu chē wú jīn 。
《山河叹送刘左史归简州》 作者简介
魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太师、秦国公,谥文靖。魏了翁反对佛、老“无欲”之说,认为圣贤只言“寡欲”不言“无欲”,指出“虚无,道之害也”。推崇朱熹理学,但也怀疑朱注各经是否完全可靠。提出“心者人之太极,而人心已又为天地之太极”,强调“心”的作用,又和陆九渊接近。能诗词,善属文,其词语意高旷,风格或清丽,或悲壮。著有《鹤山全集》、《九经要义》、《古今考》、《经史杂钞》、《师友雅言》等,词有《鹤山长短句》。