"江山於尔无显幽" 诗句出自宋代诗人魏了翁《和虞永康美功堂诗》
《和虞永康美功堂诗》 拼音标注
hé yú yǒng kāng měi gōng táng shī
wǒ céng jì jìng chéng nán zhōu,
guǒ xìng zuǎn zuǎn xiāng fú fú。
yún kāi qiān rèn xuě shān bái,
yuè zhào wàn gǔ cāng jiāng líu。
wǒ shí wèi dé jiāng shān yì,
dàn ài gāo míng jiǎ xī zhōu。
shí nián zhòng lái shì xié fēi,
dú jué zhēn yì làn bù shū。
yú hóu zháo táng fā yōu mèn,
qǐ dàn qīng yǔ ěr mù móu。
chuān líu gǔn gǔn lái bù duàn,
yún wù wěi wěi shēng wú xīu。
jì cóng jìng shòu shì zhì lè,
fù yú tàn shì xī qián xīu。
yóu rén xì xì mǎn jiāng tóu,
súi suǒ shì chù xīn yōu yōu。
tóng zǐ cháng pèi qiān jiāng lí,
nv̌ ér féng qún xué shí líu。
méi rén yáng bō bái yú yuè,
zhōu zǐ jìng dù cāng lóng liáo。
tián wēng yě fù kàn ér xì,
yǒng gūi shān míng fēng zuò qīu。
gù yì yǒu zhì gǎn shí jié,
yù qǐ xiāng lèi wèn líng xīu。
rén rén dé chù zì shēn qiǎn,
jiāng shān yú ěr wú xiǎn yōu。
táng shàng zhǔ bīn yì fù ěr,
gè gè hùi yì fēng líng sōu。
yǔ zhòu wú qióng běn rú cǐ,
wǒ yì hào rán xī tiān yóu 。
《和虞永康美功堂诗》 作者简介
魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太师、秦国公,谥文靖。魏了翁反对佛、老“无欲”之说,认为圣贤只言“寡欲”不言“无欲”,指出“虚无,道之害也”。推崇朱熹理学,但也怀疑朱注各经是否完全可靠。提出“心者人之太极,而人心已又为天地之太极”,强调“心”的作用,又和陆九渊接近。能诗词,善属文,其词语意高旷,风格或清丽,或悲壮。著有《鹤山全集》、《九经要义》、《古今考》、《经史杂钞》、《师友雅言》等,词有《鹤山长短句》。