“我闻泸民爱侯心不释”这段文字出自哪里?

上一句:有才空使棲岩扃

“我闻泸民爱侯心不释”出自宋代诗人程公许的诗句: 《泸水清》

下一句:祝侯寿考备如忠文

"我闻泸民爱侯心不释" 诗句出自宋代诗人程公许《泸水清》

泸水清泸水之清如镜平
蜀江西来流沄沄内江胥命如逡巡
两江合处耸百雉表里益梓巴夔分如户有限齿有唇
云南与夜郎甫隔东西邻
山川之险守在人武侯气焰千古犹长存
有来范侯人中英蜀国忠文之子孙清姿劲气排秋旻
立朝物望高缙绅睥睨众醉某独醒
乌台纵好羞呈身十年江海心朝廷
泸水清我歌慷慨君试听
蜀东诸镇泸最重范侯之来更觉一百如金城
东军之骄昔所患南诏之黠那易驯
我侯方寸澄止水镇以寡欲抚以诚
重门严柝夕烽冷紫逻杂耕膏寸匀
七年逗遛不得去边民爱侯有如父母亲
今年北边羽书急两川夫调纷苛征
吏敲门农辍耕期限迫星火顷刻那得停
黄金弃卖如土贱楮幣翔踊余贯缗
立谈之顷富作贫县官忍复规其赢
五十六州汹汹如浪沸独有三泸之江清复清
有客东州来为我委曲陈
范侯畴昔澹无累贯朽之积本为民
二分官与输一分一分犹恐民颦呻
军储糴本仍借给少待秋熟宽作程风和日晏江上村
老醉稚拥争扶迎吏呼何曾怒目瞠
只有提壶布谷日日晓晴乐哉三沪之国有如华胥与大庭
九重天远呼不闻侯忍弃我旭乡枌
强敌游魂尚三秦边头何时能撤屯
帑无羡帛粟空囷将骄卒惰难使令
义徒星散自啸聚往往千百相为群秋霖淫溢稼不登仲冬虺雷鼓轰我心隐思鼻酸辛
人情玩愒浑不悟有才空使棲岩扃
我闻泸民爱侯心不释祝侯寿考备如忠文
侯虽洁身玩泉石独忍一息忘吾君
何时玺书自天下诏侯起家朝紫清
夫持国论开太平整顿宇宙驱妖氛
却学忠文挂冠神武门笋舆野服归游峨与岷
杜陵昔览舂陵行知元使君实国祯
悠悠千载缺嗣音击节为侯歌斯文
泸水清泸水清采诗之官今何人歌成肝胆空轮囷

《泸水清》 拼音标注

lú shǔi qīng
lú shǔi qīng,
lú shǔi zhī qīng rú jìng píng。
shǔ jiāng xī lái líu yún yún,
nèi jiāng xū mìng rú qūn xún。
liǎng jiāng hé chù sǒng bǎi zhì,
biǎo lǐ yì zǐ bā kúi fēn,
rú hù yǒu xiàn chǐ yǒu chún。
yún nán yǔ yè láng,
fǔ gé dōng xī lín。
shān chuān zhī xiǎn shǒu zài rén,
wǔ hóu qì yàn qiān gǔ yóu cháng cún。
yǒu lái fàn hóu rén zhōng yīng,
shǔ guó zhōng wén zhī zǐ sūn,
qīng zī jìng qì pái qīu mín。
lì zhāo wù wàng gāo jìn shēn,
bì nì zhòng zùi mǒu dú xǐng。
wū tái zòng hǎo xīu chéng shēn,
shí nián jiāng hǎi xīn zhāo tíng。
lú shǔi qīng,
wǒ gē kāng kǎi jūn shì tīng。
shǔ dōng zhū zhèn lú zùi zhòng,
fàn hóu zhī lái gèng jué yī bǎi rú jīn chéng。
dōng jūn zhī jiāo xī suǒ huàn,
nán zhào zhī xiá nà yì xún。
wǒ hóu fāng cùn chéng zhǐ shǔi,
zhèn yǐ guǎ yù fǔ yǐ chéng。
zhòng mén yán tuò xī fēng lěng,
zǐ luó zá gēng gāo cùn yún。
qī nián dòu líu bù dé qù,
biān mín ài hóu yǒu rú fù mǔ qīn。
jīn nián běi biān yǔ shū jí,
liǎng chuān fū diào fēn kē zhēng。
lì qiāo mén,
nóng chuò gēng,
qī xiàn pò xīng huǒ,
qǐng kè nà dé tíng。
huáng jīn qì mài rú tǔ jiàn,
chǔ bì xiáng yǒng yú guàn mín。
lì tán zhī qǐng fù zuò pín,
xiàn guān rěn fù gūi qí yíng。
wǔ shí lìu zhōu xiōng xiōng rú làng fèi,
dú yǒu sān lú zhī jiāng qīng fù qīng。
yǒu kè dōng zhōu lái,
wèi wǒ wěi qū chén。
fàn hóu chóu xī dàn wú lèi,
guàn xǐu zhī jī běn wèi mín。
èr fēn guān yǔ shū yī fēn,
yī fēn yóu kǒng mín pín shēn。
jūn chǔ dí běn réng jiè gěi,
shǎo dài qīu shú kuān zuò chéng,
fēng hé rì yàn jiāng shàng cūn。
lǎo zùi zhì yǒng zhēng fú yíng,
lì hū hé céng nù mù chēng。
zhǐ yǒu tí hú bù gǔ rì rì xiǎo qíng,
lè zāi sān hù zhī guó yǒu rú huá xū yǔ dà tíng。
jǐu zhòng tiān yuǎn hū bù wén,
hóu rěn qì wǒ xù xiāng fén。
qiáng dí yóu hún shàng sān qín,
biān tóu hé shí néng chè tún。
tǎng wú xiàn bó sù kōng qūn,
jiāng jiāo zú duò nán shǐ lìng。
yì tú xīng sàn zì xiào jù,
wǎng wǎng qiān bǎi xiāng wèi qún,
qīu lín yín yì jià bù dēng,
zhòng dōng hǔi léi gǔ hōng,
wǒ xīn yǐn sī bí suān xīn。
rén qíng wán kài hún bù wù,
yǒu cái kōng shǐ qī yán jiōng。
wǒ wén lú mín ài hóu xīn bù shì,
zhù hóu shòu kǎo bèi rú zhōng wén。
hóu sūi jié shēn wán quán shí,
dú rěn yī xī wàng wú jūn。
hé shí xǐ shū zì tiān xià,
zhào hóu qǐ jiā zhāo zǐ qīng。
fū chí guó lùn kāi tài píng,
zhěng dùn yǔ zhòu qū yāo fēn。
què xué zhōng wén guà guān shén wǔ mén,
sǔn yú yě fú gūi yóu é yǔ mín。
dù líng xī lǎn chōng líng xíng,
zhī yuán shǐ jūn shí guó zhēn。
yōu yōu qiān zài quē sì yīn,
jí jié wèi hóu gē sī wén。
lú shǔi qīng,
lú shǔi qīng,
cǎi shī zhī guān jīn hé rén,
gē chéng gān dǎn kōng lún qūn 。

《泸水清》 作者简介

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。

Processed in 0.096945 Second , 221 querys.