“端策不须占”这段文字出自哪里?

上一句:荐贤应受赏

“端策不须占”出自宋代诗人程公许的诗句: 《上曹宪使五十韵》

下一句:世路吁犹枰

"端策不须占" 诗句出自宋代诗人程公许《上曹宪使五十韵》

骥不称其力文当与德兼
褊能多悻悻小器成沾沾
行世吾谁与窥公意自厌秉心漫以格植操静而廉
信矣天资媺加这学力渐
岩岩疑壁立滟滟乃渊潜
李杜波澜阔黄陈律令严
鉴鈜谐律吕璀璨溢缃缣
振采贤关辟疏荣物议佥
董帷终日下戴蒿几重添
江汉荆之望龟蒙鲁所瞻
鹢飞俄引却蝶梦一何恬
万里纡朱绂孤峰对白监
清吟凭月台票槛长啸倚风簷
偶过伊川洞高褰刺史襜
简宽疏讼缿恻怛到穷阎
治行流江海除书降陛廉
六条颁属部五听察苍黔
紫塞尘方暗
红巾党未殓
人情弥震汹邻境倍危阽
所恃福星照能令妖焰熸
民皆欣抃手公亦笑掀髯
凤綍搜才发骊穆信手拈
春雷掀旧蛰秋月吐新蟾
平似衡加石明如镜出奁
荐贤应受赏端策不须占
世路吁犹枰宕衷祗自惔
飞书星较速多壘日相觇
噎雾中原惨何时圣化沾
庙谋须谨密人意恶猜嫌
裘葛如无定膏户岂易砭
内须和鼎铉外亦倚珠钤
顷著益谋帅胡然心热谦
情酣笋蕨甜
辍耕怜觳觫贪饵强喁噞
昔恋龟头缩今愁马口箝
何阶群玉府入手万牙签
憔悴投林翼蹒跚上竹鲇
自窥谈屑璨屡诧笔锋铦
愧甚享金帚惭如倚玉蒹
素怀长北阙流景恐西崦
在久思平治公当赞景炎
入应扶紫极出则拥朱鹢
谋必称康济才宜拔滞淹
岂闻春发育而间的洪织
执御心无斁题诗笔欠尖
清波一引手浊水脱胶粘

shàng cáo xiàn shǐ wǔ shí yùn
jì bù chēng qí lì,
wén dāng yǔ dé jiān。
biǎn néng duō xìng xìng,
xiǎo qì chéng zhān zhān。
xíng shì wú shúi yǔ,
kūi gōng yì zì yàn,
bǐng xīn màn yǐ gé,
zhí cāo jìng ér lián。
xìn yǐ tiān zī měi,
jiā zhè xué lì jiàn。
yán yán yí bì lì,
yàn yàn nǎi yuān qián。
lǐ dù bō lán kuò,
huáng chén lv̀ lìng yán。
jiàn hóng xié lv̀ lv̌,
cǔi càn yì xiāng jiān。
zhèn cǎi xián guān pì,
shū róng wù yì qiān。
dǒng wéi zhōng rì xià,
dài hāo jī zhòng tiān。
jiāng hàn jīng zhī wàng,
gūi méng lǔ suǒ zhān。
nì fēi é yǐn què,
dié mèng yī hé tián。
wàn lǐ yū zhū fú,
gū fēng dùi bái jiān。
qīng yín píng yuè tái piào jiàn,
cháng xiào yǐ fēng yán。
ǒu guò yī chuān dòng,
gāo qiān cì shǐ chān。
jiǎn kuān shū sòng hòu,
cè dá dào qióng yán。
zhì xíng líu jiāng hǎi,
chú shū jiàng bì lián。
lìu tiáo bān shǔ bù,
wǔ tīng chá cāng qián。
zǐ sāi chén fāng àn。
hóng jīn dǎng wèi liàn。
rén qíng mí zhèn xiōng,
lín jìng bèi wēi diàn。
suǒ shì fú xīng zhào,
néng lìng yāo yàn jiān。
mín jiē xīn biàn shǒu,
gōng yì xiào xiān rán。
fèng fú sōu cái fā,
lí mù xìn shǒu nián。
chūn léi xiān jìu zhí,
qīu yuè tǔ xīn chán。
píng sì héng jiā shí,
míng rú jìng chū lián。
jiàn xián yìng shòu shǎng,
duān cè bù xū zhān。
shì lù xū yóu píng,
dàng zhōng zhī zì tán。
fēi shū xīng jiào sù,
duō lěi rì xiāng zhān。
yē wù zhōng yuán cǎn,
hé shí shèng huà zhān。
miào móu xū jǐn mì,
rén yì è cāi xián。
qíu gé rú wú dìng,
gāo hù qǐ yì biān。
nèi xū hé dǐng xuàn,
wài yì yǐ zhū qián。
qǐng zhù yì móu shuài,
hú rán xīn rè qiān。
qíng hān sǔn jué tián。
chuò gēng lián hú sù,
tān ěr qiáng yóng yǎn。
xī liàn gūi tóu suō,
jīn chóu mǎ kǒu qián。
hé jiē qún yù fǔ,
rù shǒu wàn yá qiān。
qiáo cùi tóu lín yì,
mán shān shàng zhú nián。
zì kūi tán xiè càn,
lv̌ chà bǐ fēng xiān。
kùi shén xiǎng jīn zhǒu,
cán rú yǐ yù jiān。
sù huái cháng běi què,
líu jǐng kǒng xī yān。
zài jǐu sī píng zhì,
gōng dāng zàn jǐng yán。
rù yìng fú zǐ jí,
chū zé yǒng zhū nì。
móu bì chēng kāng jì,
cái yí bá zhì yān。
qǐ wén chūn fā yù,
ér jiān de hóng zhī。
zhí yù xīn wú yì,
tí shī bǐ qiàn jiān。
qīng bō yī yǐn shǒu,
zhuó shǔi tuō xiáo nián 。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。

Processed in 0.092716 Second , 221 querys.