"人马风尘色" 诗句出自南北朝诗人吴迈远《长相思·晨有行路客》
《长相思·晨有行路客》 拼音标注
cháng xiāng sī · chén yǒu xíng lù kè
chén yǒu xíng lù kè,
yī yī zào mén duān。
rén mǎ fēng chén sè,
zhī cóng hé sāi huán。
shí wǒ yǒu tóng qī,
jié huàn yóu hán dān。
jiāng bù yì kè zǐ,
fēn jī fù gòng hán。
fán jūn chǐ bó shū,
cùn xīn cóng cǐ dān。
qiǎn qiè cháng qiáo cùi,
qǐ fù gē xiào yán。
yán yǐn qiān shuāng shù,
tíng kū shí zài lán。
jīng chūn bù jǔ xìu,
qīu luò níng fù kàn。
yī jiàn yuàn dào yì,
jūn mén yǐ jǐu guān。
yú qīng qì xiāng yìn,
dàn dēng wèi tóng huān。
gūi yīn yù zǎo shuāng,
hé shì kōng pán huán。
《长相思·晨有行路客》 作者简介
吴迈远(?-474)南朝宋诗人。曾被宋明帝刘召见,但未获赏识。宋末,桂阳王刘休范背叛朝廷。他曾为休范起草檄文,宋元徽二年。坐桂阳之乱诛死。代表作品有《长相思》、《长别离》等。所做乐府诗作男女赠答之辞,往往辞巧意新,宛转华丽。诗风质朴。吴迈远是南朝宋诗人,属于元嘉体到永明体过渡时期的作家。刘宋一代,虽然未能形成像后来齐、梁时代那样大规模的以皇室成员为中心的文学集团,但向后者过渡的痕迹已较为明显。宋武帝刘裕就经常诏命并亲自主持文士宴集赋诗,《宋书》及《南史》多有记载。