“风气有先兆”这段文字出自哪里?

上一句:问之何因尔

“风气有先兆”出自元代诗人熊禾的诗句: 《寄张廉》

下一句:桓桓观察公

"风气有先兆" 诗句出自元代诗人熊禾《寄张廉》

七闽古要荒是为越南徼
秦汉列职方居民亦稀少
文风渐褰开李唐盛称表
问之何因尔风气有先兆
桓桓观察公切切廑告诏
至今章掖流诗书被余照
伊洛道既南考亭重继绍
譬之中天日万古垂炳耀
岂但行中原衣被弥岭峤
云胡一气迁变化有难料
百年诗书地末俗事攘矫
岂是殷民顽此亦关感召
天下本无事庸人自为扰
庸人亦何伤贪小祸非小
小贪人易知大贪一何巧
豺狼不堪问狐鼠何足道
哀哀消漳民仁者宜一吊何年彗旄头燐火犹有爝
十家九空荒落日曛野烧
迩来痛甫定生意渐原草
三年两徵兵行人亦伤悼
闽地本硗瘠山海相带绕
两耕不供餐俭岁即有莩
独藉煮海余易以供岁调
古人弛丽禁琐琐不尔较
但令官无亏一任民转漕
近年盐法密适以长贪暴
茫茫一溟渤乃是大穽沼
下不济民穷上不资国耗
饥狼与饿鼠白昼敢嘷噪
民膏宁几何尔腹安得饱
我思山海藏本是天地宝
公家卖盐引本钱亦铢秒
只今增倍蓰安得不为挠
上恩岂不厚末弊诚不料
官曹既犹御何责汝为盗
千钧发鼷鼠桃虫集飞鸟
我欲陈其言哀情动深悄
闽山秀而刚习气本强矫
近代姱节人一一皆可考
汉史言未公反覆出篁筱
反覆岂其性当年久探讨
学道皆有用薰陶乃其妙
抚御或失宜反以萌不肖
矧兹一峤地峒险接深杳
郡人生本微邻寇时掠剽
亟当保天和玉石戒俱燎
民生必有养而后可施教
云何无其具而辄事刑勦
海滨去天边高高不堪叫
使者重观风苏息宜及早

《寄张廉》 拼音标注

jì zhāng lián
qī mǐn gǔ yào huāng,
shì wèi yuè nán jiào。
qín hàn liè zhí fāng,
jū mín yì xī shǎo。
wén fēng jiàn qiān kāi,
lǐ táng shèng chēng biǎo。
wèn zhī hé yīn ěr,
fēng qì yǒu xiān zhào。
huán huán guān chá gōng,
qiē qiē jǐn gào zhào。
zhì jīn zhāng yè líu,
shī shū bèi yú zhào。
yī luò dào jì nán,
kǎo tíng zhòng jì shào。
pì zhī zhōng tiān rì,
wàn gǔ chúi bǐng yào。
qǐ dàn xíng zhōng yuán,
yī bèi mí líng jiào。
yún hú yī qì qiān,
biàn huà yǒu nán liào。
bǎi nián shī shū dì,
mò sú shì ràng jiǎo。
qǐ shì yīn mín wán,
cǐ yì guān gǎn zhào。
tiān xià běn wú shì,
yōng rén zì wèi rǎo。
yōng rén yì hé shāng,
tān xiǎo huò fēi xiǎo。
xiǎo tān rén yì zhī,
dà tān yī hé qiǎo。
chái láng bù kān wèn,
hú shǔ hé zú dào。
āi āi xiāo zhāng mín,
rén zhě yí yī diào,
hé nián hùi máo tóu,
lín huǒ yóu yǒu jué。
shí jiā jǐu kōng huāng,
luò rì xūn yě shāo。
ěr lái tòng fǔ dìng,
shēng yì jiàn yuán cǎo。
sān nián liǎng zhēng bīng,
xíng rén yì shāng dào。
mǐn dì běn qiāo jí,
shān hǎi xiāng dài rào。
liǎng gēng bù gōng cān,
jiǎn sùi jí yǒu fú。
dú jiè zhǔ hǎi yú,
yì yǐ gōng sùi diào。
gǔ rén chí lì jìn,
suǒ suǒ bù ěr jiào。
dàn lìng guān wú yú,
yī rèn mín zhuǎn cáo。
jìn nián yán fǎ mì,
shì yǐ cháng tān bào。
máng máng yī míng bó,
nǎi shì dà jǐng zhǎo。
xià bù jì mín qióng,
shàng bù zī guó hào。
jī láng yǔ è shǔ,
bái zhòu gǎn háo zào。
mín gāo níng jī hé,
ěr fù ān dé bǎo。
wǒ sī shān hǎi cáng,
běn shì tiān dì bǎo。
gōng jiā mài yán yǐn,
běn qián yì zhū miǎo。
zhǐ jīn zēng bèi xǐ,
ān dé bù wèi náo。
shàng ēn qǐ bù hòu,
mò bì chéng bù liào。
guān cáo jì yóu yù,
hé zé rǔ wèi dào。
qiān jūn fā xī shǔ,
táo chóng jí fēi niǎo。
wǒ yù chén qí yán,
āi qíng dòng shēn qiǎo。
mǐn shān xìu ér gāng,
xí qì běn qiáng jiǎo。
jìn dài kuā jié rén,
yī yī jiē kě kǎo。
hàn shǐ yán wèi gōng,
fǎn fù chū huáng xiǎo。
fǎn fù qǐ qí xìng,
dāng nián jǐu tàn tǎo。
xué dào jiē yǒu yòng,
xūn táo nǎi qí miào。
fǔ yù huò shī yí,
fǎn yǐ méng bù xiào。
shěn zī yī jiào dì,
tóng xiǎn jiē shēn yǎo。
jùn rén shēng běn wēi,
lín kòu shí lvè piào。
jí dāng bǎo tiān hé,
yù shí jiè jù liǎo。
mín shēng bì yǒu yǎng,
ér hòu kě shī jiào。
yún hé wú qí jù,
ér zhé shì xíng jiǎo。
hǎi bīn qù tiān biān,
gāo gāo bù kān jiào。
shǐ zhě zhòng guān fēng,
sū xī yí jí zǎo 。

《寄张廉》 作者简介

熊禾

熊禾(1247~1312年),字位辛,一字去非,号勿轩,晚号退斋。元初著名理学家、教育家。建阳崇泰里(今莒口乡)人,世居云谷鳌峰之阳熊墩。幼年颖慧,有志于濂、洛、关、闽之学。访朱熹门人辅广,拜其为师,游浙江,受业于刘敬堂,得朱熹晚年同黄干论学之要旨。登南宋咸淳十年(1274年)进士,受任汀州(今属福建)司户参军,颇有政绩。

Processed in 0.435675 Second , 221 querys.