"称物靡有偏" 诗句出自元代诗人熊禾《上致用院李同知论海舶》
易经致民用,肇自羲农先。
耒耜既生聚,市易还懋迁。
公私不交病,本末无倒悬。
古人致主术,称物靡有偏。
厥初禹作贡,不但中邦田。
四海自锡贡,不惮来远边。
碣石来冀右,海岱青徐连。
东南并淮扬,亦自江海沿。
夫岂宝远物,有道归陶甄。
成周制国用,半在周官编。
虞衡与商贾,胡不末利捐。
艰难开国心,什一犹欲蠲。
裒益固有道,公功格皇天。
后儒不知学,说理多虚玄。
生财昧大道,民命是益朘。
管商一作俑,蠹弊贻千年。
渔盐尚抑末,奈何诱开阡。
怀清一以筑,茕独堪哀怜。
封君擅半赋,公私重熬煎。
寒机冻女手,汗粒赪农肩。
织衣不上体,舂粟不下咽。
伤哉力田家,欲说涕泪涟。
何如弃之去,逐末利百千。
矧此贾舶人,入海如登仙。
远穷象齿徼,深入骊珠渊。
大贝与南琛,错落万斛船。
取之人不伤,用之我何愆。
奈何昧轻重,屑屑穷算鞭。
锱铢较鹭股,漏网鱼吞船。
安得体国臣,为天掘玑璇。
上资国脉寿,下拯民瘼阗。
朝夕禹贡志,菲食甘胝胼。
九载不入门,千古孰与贤。
更想公旦心,待旦尤乾乾。
世俗吝与骄,曾不丝毫牵。
所以泰和治,常在虞周前。
此道久已亡,利欲充培埏。
岂曰治不及,曾是心无传。
明公中州杰,自是天分全。
问学甚充厚,愿力还精坚。
溥物功不劳,无欲心湛然。
维此一枢轴,实秉大化权。
利用六府修,制用九府圜。
古人不可作,得意皆蹄筌。
谁哉识治本,理此大化弦。
三代事寂寞,念之中心悁。
书生武夷客,偶此来海堧,使者采风谣,诗歌寓惓惓。
《上致用院李同知论海舶》 拼音标注
shàng zhì yòng yuàn lǐ tóng zhī lùn hǎi bó
yì jīng zhì mín yòng,
zhào zì xī nóng xiān。
lěi sì jì shēng jù,
shì yì huán mào qiān。
gōng sī bù jiāo bìng,
běn mò wú dǎo xuán。
gǔ rén zhì zhǔ zhú,
chēng wù mǐ yǒu piān。
jué chū yǔ zuò gòng,
bù dàn zhōng bāng tián。
sì hǎi zì xí gòng,
bù dàn lái yuǎn biān。
jié shí lái jì yòu,
hǎi dài qīng xú lián。
dōng nán bìng huái yáng,
yì zì jiāng hǎi yán。
fū qǐ bǎo yuǎn wù,
yǒu dào gūi táo zhēn。
chéng zhōu zhì guó yòng,
bàn zài zhōu guān biān。
yú héng yǔ shāng jiǎ,
hú bù mò lì juān。
jiān nán kāi guó xīn,
shí yī yóu yù juān。
póu yì gù yǒu dào,
gōng gōng gé huáng tiān。
hòu rú bù zhī xué,
shuō lǐ duō xū xuán。
shēng cái mèi dà dào,
mín mìng shì yì juān。
guǎn shāng yī zuò yǒng,
dù bì yí qiān nián。
yú yán shàng yì mò,
nài hé yòu kāi qiān。
huái qīng yī yǐ zhú,
qióng dú kān āi lián。
fēng jūn shàn bàn fù,
gōng sī zhòng áo jiān。
hán jī dòng nv̌ shǒu,
hàn lì chēng nóng jiān。
zhī yī bù shàng tǐ,
chōng sù bù xià yān。
shāng zāi lì tián jiā,
yù shuō tì lèi lián。
hé rú qì zhī qù,
zhú mò lì bǎi qiān。
shěn cǐ jiǎ bó rén,
rù hǎi rú dēng xiān。
yuǎn qióng xiàng chǐ jiào,
shēn rù lí zhū yuān。
dà bèi yǔ nán chēn,
cuò luò wàn hú chuán。
qǔ zhī rén bù shāng,
yòng zhī wǒ hé qiān。
nài hé mèi qīng zhòng,
xiè xiè qióng suàn biān。
zī zhū jiào lù gǔ,
lòu wǎng yú tūn chuán。
ān dé tǐ guó chén,
wèi tiān jué jī xuán。
shàng zī guó mài shòu,
xià zhěng mín mò tián。
zhāo xī yǔ gòng zhì,
fēi shí gān zhī pián。
jǐu zài bù rù mén,
qiān gǔ shú yǔ xián。
gèng xiǎng gōng dàn xīn,
dài dàn yóu gān gān。
shì sú lìn yǔ jiāo,
céng bù sī háo qiān。
suǒ yǐ tài hé zhì,
cháng zài yú zhōu qián。
cǐ dào jǐu yǐ wáng,
lì yù chōng péi yán。
qǐ yuē zhì bù jí,
céng shì xīn wú chuán。
míng gōng zhōng zhōu jié,
zì shì tiān fēn quán。
wèn xué shén chōng hòu,
yuàn lì huán jīng jiān。
pǔ wù gōng bù láo,
wú yù xīn zhàn rán。
wéi cǐ yī shū zhóu,
shí bǐng dà huà quán。
lì yòng lìu fǔ xīu,
zhì yòng jǐu fǔ yuán。
gǔ rén bù kě zuò,
dé yì jiē tí quán。
shúi zāi shì zhì běn,
lǐ cǐ dà huà xián。
sān dài shì jì mò,
niàn zhī zhōng xīn yuān。
shū shēng wǔ yí kè,
ǒu cǐ lái hǎi ruán,
shǐ zhě cǎi fēng yáo,
shī gē yù quán quán 。
《上致用院李同知论海舶》 作者简介
熊禾(1247~1312年),字位辛,一字去非,号勿轩,晚号退斋。元初著名理学家、教育家。建阳崇泰里(今莒口乡)人,世居云谷鳌峰之阳熊墩。幼年颖慧,有志于濂、洛、关、闽之学。访朱熹门人辅广,拜其为师,游浙江,受业于刘敬堂,得朱熹晚年同黄干论学之要旨。登南宋咸淳十年(1274年)进士,受任汀州(今属福建)司户参军,颇有政绩。