“皆浣花溪委也”这段文字出自哪里?

上一句:潆回城下者

“皆浣花溪委也”出自明代诗人钟惺的诗句: 《浣花溪记》

下一句:然必至草堂

钟惺写关于中药材的诗句

"皆浣花溪委也" 诗句出自明代诗人钟惺《浣花溪记》

出成都南门左为万里桥
西折纤秀长曲所见如连环、如玦、如带、如规、如钩色如鉴、如琅玕、如绿沉瓜窈然深碧潆回城下者皆浣花溪委也
然必至草堂而后浣花有专名则以少陵浣花居在焉耳
行三四里为青羊宫溪时远时近
竹柏苍然隔岸阴森者尽溪平望如荠
水木清华神肤洞达
自宫以西流汇而桥者三相距各不半里
舁夫云通灌县或所云“江从灌口来”是也
人家住溪左则溪蔽不时见稍断则复见溪
如是者数处缚柴编竹颇有次第
桥尽一亭树道左署曰“缘江路”
过此则武侯祠
祠前跨溪为板桥一覆以水槛乃睹“浣花溪”题榜
过桥一小洲横斜插水间如梭溪周之非桥不通置亭其上题曰“百花潭水”
由此亭还度桥过梵安寺始为杜工部祠
像颇清古不必求肖想当尔尔
石刻像一附以本传何仁仲别驾署华阳时所为也
碑皆不堪读
钟子曰:杜老二居浣花清远东屯险奥各不相袭
严公不死浣溪可老患难之于朋友大矣哉!
然天遣此翁增夔门一段奇耳

穷愁奔走犹能择胜胸中暇整可以应世如孔子微服主司城贞子时也
时万历辛亥十月十七日出城欲雨顷之霁
使客游者多由监司郡邑招饮冠盖稠浊磬折喧溢迫暮趣归
是日清晨偶然独往
楚人钟惺记

wǎn huā xī jì
chū chéng dū nán mén,
zuǒ wèi wàn lǐ qiáo。
xī zhé xiān xìu cháng qū,
suǒ jiàn rú lián huán 、 rú jué 、 rú dài 、 rú gūi 、 rú gōu,
sè rú jiàn 、 rú láng gān 、 rú lv̀ chén guā,
yǎo rán shēn bì,
yíng húi chéng xià zhě,
jiē wǎn huā xī wěi yě。
rán bì zhì cǎo táng,
ér hòu wǎn huā yǒu zhuān míng,
zé yǐ shǎo líng wǎn huā jū zài yān ěr。
xíng sān sì lǐ wèi qīng yáng gōng,
xī shí yuǎn shí jìn。
zhú bǎi cāng rán,
gé àn yīn sēn zhě jǐn xī,
píng wàng rú qí。
shǔi mù qīng huá,
shén fū dòng dá。
zì gōng yǐ xī,
líu hùi ér qiáo zhě sān,
xiāng jù gè bù bàn lǐ。
yú fū yún tōng guàn xiàn,
huò suǒ yún “ jiāng cóng guàn kǒu lái ” shì yě。
rén jiā zhù xī zuǒ,
zé xī bì bù shí jiàn,
shāo duàn zé fù jiàn xī。
rú shì zhě shù chù,
fú chái biān zhú,
pǒ yǒu cì dì。
qiáo jǐn,
yī tíng shù dào zuǒ,
shǔ yuē “ yuán jiāng lù ”。
guò cǐ zé wǔ hóu cí。
cí qián kuà xī wèi bǎn qiáo yī,
fù yǐ shǔi jiàn,
nǎi dǔ “ wǎn huā xī ” tí bǎng。
guò qiáo,
yī xiǎo zhōu héng xié chā shǔi jiān rú suō,
xī zhōu zhī,
fēi qiáo bù tōng,
zhì tíng qí shàng,
tí yuē “ bǎi huā tán shǔi ”。
yóu cǐ tíng huán dù qiáo,
guò fàn ān sì,
shǐ wèi dù gōng bù cí。
xiàng pǒ qīng gǔ,
bù bì qíu xiào,
xiǎng dāng ěr ěr。
shí kè xiàng yī,
fù yǐ běn chuán,
hé rén zhòng bié jià shǔ huá yáng shí suǒ wèi yě。
bēi jiē bù kān dú。
zhōng zǐ yuē : dù lǎo èr jū,
wǎn huā qīng yuǎn,
dōng tún xiǎn ào,
gè bù xiāng xí。
yán gōng bù sǐ,
wǎn xī kě lǎo,
huàn nán zhī yú péng yǒu dà yǐ zāi !
rán tiān qiǎn cǐ wēng zēng kúi mén yī duàn qí ěr。
qióng chóu bēn zǒu,
yóu néng zé shèng,
xiōng zhōng xiá zhěng,
kě yǐ yìng shì,
rú kǒng zǐ wēi fú zhǔ sī chéng zhēn zǐ shí yě。
shí wàn lì xīn hài shí yuè shí qī rì,
chū chéng yù yǔ,
qǐng zhī jì。
shǐ kè yóu zhě,
duō yóu jiān sī jùn yì zhāo yǐn,
guān gài chóu zhuó,
qìng zhé xuān yì,
pò mù qù gūi。
shì rì qīng chén,
ǒu rán dú wǎng。
chǔ rén zhōng xīng jì。

钟惺

钟惺(1574~1624) 明代文学家。字伯敬,号退谷,湖广竟陵(今湖北天门市)人。万历三十八年(1610)进士。曾任工部主事,万历四十四年(1616)与林古度登泰山。后官至福建提学佥事。不久辞官归乡,闭户读书,晚年入寺院。其为人严冷,不喜接俗客,由此得谢人事,研读史书。他与同里谭元春共选《唐诗归》和《古诗归》(见《诗归》),名扬一时,形成“竟陵派”,世称“钟谭”。

Processed in 0.318855 Second , 317 querys.