"天子栖穆清" 诗句出自唐代诗人李群玉《始忝四座奏状闻荐蒙恩授官旋进歌诗延英宣…二十四韵》
shǐ tiǎn sì zuò zòu zhuàng wén jiàn méng ēn shòu guān xuán jìn gē shī yán yīng xuān … èr shí sì yùn
liǎng bìn yǒu èr máo,
guāng yīn líu làng zhōng。
xíng hái rì tǔ mù,
zhì qì súi yún fēng。
míng mò chǔ jiāng pàn,
xiāo tiáo lín xiàng kōng。
yōu niǎo shì xiáng zhù,
liàn yì yī hāo péng。
yī fàn wǔ fàng zhù,
qiǎo rán niàn tú qióng。
mèng mén zài bù wǔ,
suǒ xiàng hé yóu tōng。
zhǐ zhēng dà yì yán,
wù fǒu bù kě zhōng。
shù qī bái xuě diào,
yī zòu liáng fán lóng。
zuó tiǎn chéng xiāng zhào,
yáng biān zhǐ míng hóng。
xìng míng guà dān zhào,
wén jù fēi tiān cōng。
jiě bì lóng fèng shǔ,
huái qiān lán gùi cóng。
shēng míng yǎng wén jiàn,
yān hàn péi gāo zōng。
é é qún yù shān,
sù sù zǐ diàn dōng。
shén biāo fàn zhōng lòu,
jiā qì fú yún sōng。
zì gù mín fū pú,
hé yuán lv̌ gūi cóng。
qún xián chúi zhòng jià,
shěng yǐ zēng mó lóng。
tiān zǐ qī mù qīng,
sān tái fù kúi lóng。
jǐu xiāo jiàng yǔ lù,
wàn guó wàng shí yōng。
wēi wēi zhì jūn qī,
xūn huá jiāng bǐ chóng。
chéng tiān sì zhù shí,
yí ruò kūi héng sōng。
rì jiàn dì dào shēng,
móu yóu chúi jǐng zhōng。
huán yíng nà shòu yù,
xiáng yǒng jiē chōng róng。
bǎi shén yǎn yún tíng,
zhù jiāng gào chéng gōng。
wú tú shì wén zǎo,
xiāng shǒu gē dēng fēng。
李群玉(808~862),字文山,唐代澧州人。澧县仙眠洲有古迹“水竹居”,旧志记为“李群玉读书处”。李群玉极有诗才,他“居住沅湘,崇师屈宋”,诗写得十分好。《湖南通志·李群玉传》称其诗“诗笔妍丽,才力遒健”。关于他的生平,据《全唐诗·李群玉小传》载,早年杜牧游澧时,劝他参加科举考试,并作诗《送李群玉赴举》,.但他“一上而止”。后来,宰相裴休视察湖南,郑重邀请李群玉再作诗词。他“徒步负琴,远至辇下”,进京向皇帝奉献自己的诗歌“三百篇”。唐宣宗“遍览”其诗,称赞“所进诗歌,异常高雅”,并赐以“锦彩器物”,“授弘文馆校书郎”。三年后辞官回归故里,死后追赐进士及第。