"堕泪真儿女" 诗句出自宋代诗人吴季子《大江东去(自寿)》
《大江东去(自寿)》 拼音标注
dà jiāng dōng qù ( zì shòu )
bàn shēng xí qì,
bèi fēng shuāng 、 xiāo jǐn tóu lú rú xǔ。
qī shí nián lái dū zhù cuò,
húi shǒu hán dān hé chù。
dù qū sāng má,
chái sāng sōng jú,
gūi jì chéng chí mù。
yī zūn zì shòu,
bù fáng shěn zùi kuáng wǔ。
xīu wèn cāng hǎi sāng tián,
kàn zhū yán bái fā,
zhuǎn cì quán gù。
wū tù xiāng cūi tiān yě lǎo,
qiān gǔ yīng xióng huài tǔ。
fén shǔi bēi gē,
yōng jiāng kǔ diào,
duò lèi zhēn ér nv̌。
xīng wáng yī mèng,
dà jiāng yī jìu dōng zhù。
《大江东去(自寿)》 作者简介
吴季子一般指季札。季札(前576年一前484年),姬姓,名札,又称公子札、延陵季子、延州来季子、季子,《汉书》中称为吴札,春秋时吴王寿梦第四子,封于延陵(今丹阳一带),后又封州来,传为避王位“弃其室而耕”常州武进焦溪的舜过山下。季札不仅品德高尚,而且是具有远见卓识的政治家和外交家。广交当世贤士,对提高华夏文化作出了贡献。葬于上湖(今江阴申港),传说碑铭“呜呼有吴延陵君子之墓”十个古篆是孔子所书。