"冬曝其日" 诗句出自魏晋诗人陶渊明《自祭文》
岁惟丁卯,律中无射。
天寒夜长,风气萧索,鸿雁于征,草木黄落。
陶子将辞逆旅之馆,永归于本宅。
故人凄其相悲,同祖行于今夕。
羞以嘉蔬,荐以清酌。
候颜已冥,聆音愈漠。
呜呼哀哉!
茫茫大块,悠悠高旻,是生万物,余得为人。
自余为人,逢运之贫,箪瓢屡罄,絺绤冬陈。
含欢谷汲,行歌负薪,翳翳柴门,事我宵晨,春秋代谢,有务中园,载耘载籽,乃育乃繁。
欣以素牍,和以七弦。
冬曝其日,夏濯其泉。
勤靡余劳,心有常闲。
乐天委分,以至百年。
惟此百年,夫人爱之,惧彼无成,愒日惜时。
存为世珍,殁亦见思。
嗟我独迈,曾是异兹。
宠非己荣,涅岂吾缁?
捽兀穷庐,酣饮赋诗。
识运知命,畴能罔眷。
余今斯化,可以无恨。
寿涉百龄,身慕肥遁,从老得终,奚所复恋!
寒暑愈迈,亡既异存,外姻晨来,良友宵奔,葬之中野,以安其魂。
窅窅我行,萧萧墓门,奢耻宋臣,俭笑王孙,廓兮已灭,慨焉已遐,不封不树,日月遂过。
匪贵前誉,孰重后歌?
人生实难,死如之何?
呜呼哀哉!
《自祭文》 拼音标注
zì jì wén
sùi wéi dīng mǎo,
lv̀ zhōng wú shè。
tiān hán yè cháng,
fēng qì xiāo suǒ,
hóng yàn yú zhēng,
cǎo mù huáng luò。
táo zǐ jiāng cí nì lv̌ zhī guǎn,
yǒng gūi yú běn zhái。
gù rén qī qí xiāng bēi,
tóng zǔ xíng yú jīn xī。
xīu yǐ jiā shū,
jiàn yǐ qīng zhuó。
hòu yán yǐ míng,
líng yīn yù mò。
wū hū āi zāi !
máng máng dà kuài,
yōu yōu gāo mín,
shì shēng wàn wù,
yú dé wèi rén。
zì yú wèi rén,
féng yùn zhī pín,
dān piáo lv̌ qìng,
chī xì dōng chén。
hán huān gǔ jí,
xíng gē fù xīn,
yì yì chái mén,
shì wǒ xiāo chén,
chūn qīu dài xiè,
yǒu wù zhōng yuán,
zài yún zài zǐ,
nǎi yù nǎi fán。
xīn yǐ sù dú,
hé yǐ qī xián。
dōng pù qí rì,
xià zhuó qí quán。
qín mǐ yú láo,
xīn yǒu cháng xián。
lè tiān wěi fēn,
yǐ zhì bǎi nián。
wéi cǐ bǎi nián,
fū rén ài zhī,
jù bǐ wú chéng,
kài rì xī shí。
cún wèi shì zhēn,
mò yì jiàn sī。
jiē wǒ dú mài,
céng shì yì zī。
chǒng fēi jǐ róng,
niè qǐ wú zī ?
zú wù qióng lú,
hān yǐn fù shī。
shì yùn zhī mìng,
chóu néng wǎng juàn。
yú jīn sī huà,
kě yǐ wú hèn。
shòu shè bǎi líng,
shēn mù féi dùn,
cóng lǎo dé zhōng,
xī suǒ fù liàn !
hán shǔ yù mài,
wáng jì yì cún,
wài yīn chén lái,
liáng yǒu xiāo bēn,
zàng zhī zhōng yě,
yǐ ān qí hún。
yǎo yǎo wǒ xíng,
xiāo xiāo mù mén,
shē chǐ sòng chén,
jiǎn xiào wáng sūn,
kuò xī yǐ miè,
kǎi yān yǐ xiá,
bù fēng bù shù,
rì yuè sùi guò。
fěi gùi qián yù,
shú zhòng hòu gē ?
rén shēng shí nán,
sǐ rú zhī hé ?
wū hū āi zāi !