"金陵客舍春还早" 诗句出自明代诗人王恭《歌行奉饯闽守姑苏陆公秩满之京》
《歌行奉饯闽守姑苏陆公秩满之京》 拼音标注
gē xíng fèng jiàn mǐn shǒu gū sū lù gōng zhì mǎn zhī jīng
wú mén shān shǔi duō qí xìu,
shǐ jūn dú jì xuān gōng hòu。
jǐn páo xīn xìu lù sī wén,
yín yìn dī chúi hǔ tóu shòu。
mǐn chéng guān lǐu fú shuāng qí,
huā lǐ xíng chūn wǔ mǎ chí。
sòng tíng jī dù wén míng jú,
xiān guǎn sān húi jiàn lì zhī。
gōng chéng yòu yù zhāo jīng qù,
yuǎn xīn yǐ guà nán gōng shù。
pí pá kāi huā hóng yàn shuāng,
cǐ shí zhèng jí xiāng shān lù。
chē bàng fù lǎo chí bǎi qián,
mǎ shàng tóng guān xī bié yán。
kòu xún hǎo jiè líu hé nèi,
huáng bà zhōng xū chū yǐng chuān。
jīn líng kè shè chūn huán zǎo,
kuài mǎ qīng qíu mǎn chí dào。
shǐ jūn xíng qiè dàn xiāo rán,
wéi yǒu zhēn yuán jiàn shū cǎo。
《歌行奉饯闽守姑苏陆公秩满之京》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。