“垂萝月隐烟中磬”这段文字出自哪里?

上一句:落叶霜传鸟外钟

“垂萝月隐烟中磬”出自明代诗人王恭的诗句: 《书三山奇观图》

下一句:东城西郭骑纷纷

shū sān shān qí guān tú
qī mǐn shān shǔi duō qí shèng,
qín hàn fēng jiāng gǔ lái shèng。
wú zhū jiàn guó hé yīng xióng,
chì tǔ fēn lái yú cǐ zhōng。
huāng chéng yě shǔi xíng rén dù,
xì lǐu qīng róng jìu gōng lù。
fú shì kōng gē zhú lù shí,
duàn jī bù biàn tú lóng chù。
hū cóng tú huà jiàn sān shān,
zhèng zài wú zhū gù lěi jiān。
lì qiáo guān shǔ rén yān jī,
tǎ miào lín gōng yě zhào xián。
lín gōng tǎ miào xiāng hūi yìng,
píng yuǎn qīng líng hǎi tiān jiǒng。
luò yè shuāng chuán niǎo wài zhōng,
chúi luó yuè yǐn yān zhōng qìng。
dōng chéng xī guō qí fēn fēn,
jīng jié zhāo zhāo hòu shǐ jūn。
shúi fú chén yī fǎng xiān jī,
dú líng sān dǎo wàng gū yún。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.094924 Second , 221 querys.