“萍梗长留沧海踪”这段文字出自哪里?

上一句:未肯逢时发西笑

“萍梗长留沧海踪”出自明代诗人王恭的诗句: 《送别曾伯刚归青浦》

下一句:诗书不作青云料

sòng bié céng bó gāng gūi qīng pǔ
tài cháng fēng nán zhèng xuě fēi,
yán gōng hú shàng méi chū fā。
yáo tiān piàn rì xià cāng bō,
duàn hóng shēng lǐ rén jiāng bié。
jiè wèn jūn jiā ruò gè shān,
bái yún xié dé zhàng tóu huán。
bì luō jìu yè lián qīng pǔ,
gāo wò xīn xián mèng yì xián。
kàn jūn yì qì fēi cháng diào,
wèi kěn féng shí fā xī xiào。
píng gěng cháng líu cāng hǎi zōng,
shī shū bù zuò qīng yún liào。
kè lǐ xiāng féng qíng zùi qīn,
lí jū zì kùi jiā cháng pín。
jìu yóu guān gài jīn shúi zài,
bái shǒu jīn huái yǒu jī rén。
niàn jūn cǐ xíng hé cǎo cǎo,
qí lù tūn shēng bù néng dào。
yáo chuán jú lèi dào lín fēng,
shāng xīn wèi diào fāng shān hào。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.183620 Second , 221 querys.