“鹤怨仍伤离”这段文字出自哪里?

上一句:鸾惊复分去

“鹤怨仍伤离”出自明代诗人王恭的诗句: 《建安王彦真善墨竹道遇新宁林彦时写岁寒烟雨为别索余就题其上》

下一句:纵使鸾鹤悲

jiàn ān wáng yàn zhēn shàn mò zhú dào yù xīn níng lín yàn shí xiě sùi hán yān yǔ wèi bié suǒ yú jìu tí qí shàng
huáng hè jǐu wèi bié,
cāng máng yún hǎi yá。
qīng luán ěr hé lái,
wǎn luán xiāng shān qī。
yān yǔ biàn cóng sè,
xū xīn dú huá zī。
yú yān tuō jié jìng,
qǐ zhú chūn huá wēi。
èr shí wǔ qīng xián,
yī xián yī qī qí。
luán liáng fù fēn qù,
hè yuàn réng shāng lí。
zòng shǐ luán hè bēi,
zhōng gūi jí yáo chí。
wú shù qīu bù shí,
tiān shuāng luò hán wēi。
shúi néng wèi gū fèng,
rì xī héng kǔ jī。
jiān qíng jì yōu mèng,
yì jūn cāng láng zhī。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.090373 Second , 221 querys.