“古城落日烟尘生”这段文字出自哪里?

上一句:春去秋来百草青

“古城落日烟尘生”出自明代诗人王恭的诗句: 《夷门怀古》

下一句:眼前不见抱关者

yí mén huái gǔ
cè mǎ yí mén dào,
xiāo tiáo chóu shā rén。
wèi wáng gōng zǐ bù fù jiàn,
dà liáng gōng diàn súi hūi chén。
qī xióng gē jiàn fēn xiāng jí,
qín bīng yǐ zài hán dān mò。
jìn bǐ nán húi zhū hài zhūi,
rú jī zǎo zhōng hóu yíng cè。
chūn qù qīu lái bǎi cǎo qīng,
gǔ chéng luò rì yān chén shēng。
yǎn qián bù jiàn bào guān zhě,
shì shàng kōng chuán xiá kè míng。
qīu tiān yáo luò duō chóu sī,
xìn líng yuán tóu mù yìng sǐ。
shúi jiàn háo mén ài shì shí,
wéi yǒu dōng líu biàn hé shǔi。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.109253 Second , 221 querys.