“毋为凡鸟嗔”这段文字出自哪里?

上一句:日夕饭琅玕

“毋为凡鸟嗔”出自明代诗人王恭的诗句: 《送陈和中赴召》

下一句:兹行必特达

sòng chén hé zhōng fù zhào
hé zhōu fā xiān gě,
míng rì guò tán jīn。
yún shì jīn tái kè,
xī yóu yè zǐ chén。
rǔ jǐu bái yù jīn,
sòng xíng duō qīn bīn。
hān gē gōng zhàng xià,
cè mǎ cháng jiāng bīn。
yuè shǔi bì dào hǎi,
chǔ shān qīng rù mǐn。
hūi shǒu xiè yú qù,
yáo yáo dòng chē chén。
sān yuè jīn líng dào,
qiān huā bái mén chūn。
huáng jū jǐu tiān shàng,
zān fú luō qún chén。
piāo yáo shuāng fèng lv̌,
zhūi súi wǔ lóng bīn。
rì xī fàn láng gān,
wú wèi fán niǎo tián。
zī xíng bì tè dá,
fēi shū bào xiāng rén。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.092903 Second , 221 querys.