“寒日衣上残”这段文字出自哪里?

上一句:莫投冶城郭

“寒日衣上残”出自明代诗人王恭的诗句: 《故人陈孟敷董教三衢适以事归未几亟还竟弗获面使人怏怏故有是作》

下一句:微霜草头落

gù rén chén mèng fū dǒng jiào sān qú shì yǐ shì gūi wèi jī jí huán jìng fú huò miàn shǐ rén yàng yàng gù yǒu shì zuò
zhāo jì yuè jiāng fān,
mò tóu yě chéng guō。
hán rì yī shàng cán,
wēi shuāng cǎo tóu luò。
chéng nán zhǒng lǐu chūn fù chūn,
jī dù jīng guò yì gù rén。
gù rén dé guān wèi dé yì,
qīng páo shù dài liáo guǒ shēn。
xiāo tiáo kè shè sān qú lǐ,
yī piàn kē shān dùi wū jī。
dé qián biàn mǎi zhè jiāng yú,
hún jiā yī shí gōng tián mǐ。
hū wén jūn lái xǐ bù dìng,
jī rì kuáng gē hòu luó jìng。
dǒu jǐu kōng yú bié hòu qī,
biǎn zhōu zhī shì shān yīn xīng。
rú hé gūi qí tài cōng cōng,
guān gài fēn fēn zǔ qián tóng。
jiē yú cān chà hū bù jiàn,
chàng wàng qīng tiān fēi sāi hóng。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.088024 Second , 221 querys.