"又卷龙韬赴丹陛" 诗句出自明代诗人王恭《送刘宗实被荐之京》
《送刘宗实被荐之京》 拼音标注
sòng líu zōng shí bèi jiàn zhī jīng
xiān shēng xī shì lǐ qīng chē,
miào lvè zòng héng yǒu qí cè。
dāo tóu jiàn yuè yè fēi ān,
shǔn bí chūi shuāng xiǎo yán mò。
lù bù jūn zhōng lùn wǔ bīng,
qián fēng xiào wèi jǐn zhī míng。
zòng héng chū rù lóng xiāng mù,
cháng yī jīng guò piào qí yíng。
chéng píng sì hǎi wú fēng sùi,
gūi wò dōng shān wù rán zùi。
shúi zhī è jiàn xià qīng míng,
yòu juàn lóng tāo fù dān bì。
míng zōu yǒng lù bǎi huā xiāng,
hǎi yàn chū fēi yàn běi xiáng。
fēn shǒu dú lián sūn chǔ bié,
bàng rén xīu dào fū shēng kuáng。
《送刘宗实被荐之京》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。