"君家草堂独萧洒" 诗句出自明代诗人王恭《赋高漫士适安堂题于方壶所寄画》
《赋高漫士适安堂题于方壶所寄画》 拼音标注
fù gāo màn shì shì ān táng tí yú fāng hú suǒ jì huà
xiǎo yǐn fān chéng dà yǐn méi,
zhōng nán jié jìng jìn péng lái。
jūn jiā cǎo táng dú xiāo sǎ,
bàn zhān fēng nán sōng jì kāi。
cǎo táng sōng jì qīu shēng lǐ,
sì bì qīng hūi yìng wū jī。
juàn màn zhāo mián rì chū gāo,
yě hè gū yún zhī rú cǐ。
gū yún yě hè dàn wàng xíng,
yíng dé qīu yuán yǎng xìng líng。
fēi téng wèi yìng láng guān sù,
jiā dùn yóu dāng chù shì xīng。
yín shī zuò huà duō xián fàng,
xīn jī yōu yōu gǔ rén shàng。
wán yǔ tiān kōng huō yuǎn huái,
xiào tái yè xuě wén qīng xiǎng。
wáng mén jì shì jìu jiāo qíng,
guó zǐ xiān shēng ruò dì xiōng。
qīng shí gòng zhú yuān luán qù,
bái shǒu shúi tóng ōu lù méng。
gù yú bié shì cāng làng kè,
péng bì xiāng féng jí xiāng dé。
dùi jǐu lóng mén yuè sè qīu,
fàng gē jī yǔ cháo tóu bái。
hú qīu xiān mò sī fēn fēn,
qiān lǐ shén jiāo jì shù yún。
zuò wò cǎo táng shí jiàn huà,
zhī jūn bù xiàn běi shān wén。
《赋高漫士适安堂题于方壶所寄画》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。