"南宫此度非常调" 诗句出自明代诗人王恭《赠闽郡别驾江右传公考满之京师》
《赠闽郡别驾江右传公考满之京师》 拼音标注
zèng mǐn jùn bié jià jiāng yòu chuán gōng kǎo mǎn zhī jīng shī
yù zhāng cái zǐ lóng mén kè,
bié jià mǐn zhōu shēng jí jí。
chūn fān céng shí hàn jiā yú,
qīu dēng jī jí nán xióng dí。
wáng chéng tiáo dì bù cí nán,
shǒu dào hé fáng wèi zhuǎn guān。
bái yún piàn piàn xiāng shān yuǎn,
fēng mù xiāo xiāo lǒng rì hán。
yín zhuāng shù dài wū shā mào,
jǐn zuò zhāo yī zǐ luán gào。
zuǒ jùn cháng xuán wèi què qíng,
gūi cān yòu zhǐ wú mén dào。
jiāng tíng bǎ jǐu bié tóng liáo,
lú jú huā shēn xī qù náo。
nán gōng cǐ dù fēi cháng diào,
yìng jiē yuān luán shàng jǐu xiāo。
《赠闽郡别驾江右传公考满之京师》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。