“榕叶青青拂石猊”这段文字出自哪里?

上一句:故园迢递白沙堤

“榕叶青青拂石猊”出自明代诗人王恭的诗句: 《奉饯林思和秩满之天官》

下一句:功成早著还乡绣

fèng jiàn lín sī hé zhì mǎn zhī tiān guān
sān yuè mǐn zhōu lǐu kān zhé,
pàn lín shàng kè lái zuò bié。
zì yán guān mǎn yù zhāo tiān,
bù xiàng jiā shān wò míng yuè。
jūn jiā xiōng dì bìng chéng ēn,
guān gài lián chán gòng yī mén。
kàn jūn yǐ shì zhàng fū xíng,
kuàng fù shǎo qīng xián zǐ sūn。
tài cháng é é cǎi yún lǐ,
jūn jiàn cái míng yì rú cǐ。
huáng hú gāo fēi ài jǐu zhōu,
huá líu yī cù xíng qiān lǐ。
qīng gài féng jūn xī wèi shēn,
xiāng kàn yòu dòng bié lí yín。
xīng húi mù yǔ gū zūn jǐu,
mù sòng nán hóng yī piàn xīn。
wú qiáng jī shǔi dān fēng bà,
huái shù qīng shān mò líng shè。
bái xià tíng zhōng zùi mò shí,
fèng huáng tái shàng dàn qín yè。
gù yuán tiáo dì bái shā dī,
róng yè qīng qīng fú shí ní。
gōng chéng zǎo zhù huán xiāng xìu,
wú lìng dì wàng kōng yún ní。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.184302 Second , 221 querys.