"水墨不求似" 诗句出自明代诗人王恭《为陈必宗题高漫士山水》
《为陈必宗题高漫士山水》 拼音标注
wèi chén bì zōng tí gāo màn shì shān shǔi
shǔi mò bù qíu sì,
yì zài dān qīng biǎo。
qián zhāo dú shù sēng kuāng rán,
hòu yǒu fāng hú kě tóng diào。
lóng mén cǐ rì fā tiān jī,
hūi huò shuāng háo yì shén miào。
yáo lín jī shǔi zhàn qīng hūi,
jīn xuē fú róng lián cùi wēi,
zhōng yǒu bái yún zhāo mù fēi。
yún fēi jǐn zhú qīng shān qù,
shān líng xiào xiè hóng jǐn yī。
zhǔ rén yuán shì yōu qī zhě,
qiáo mù cāng cāng cǐ shān xià。
wǒ yì cāng bō dàn dàng rén,
zùi lǐ xián xún yǒu shēng huà。
《为陈必宗题高漫士山水》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。