“双舄飘然淩翠微”这段文字出自哪里?

上一句:林间潇洒薜萝衣

“双舄飘然淩翠微”出自明代诗人王恭的诗句: 《屿南林公谷寿自号云外道人上清方壶为写茂林云外图索余题其上》

下一句:连岚过雨看城黛

yǔ nán lín gōng gǔ shòu zì hào yún wài dào rén shàng qīng fāng hú wèi xiě mào lín yún wài tú suǒ yú tí qí shàng
yǔ nán shān shǔi xīn níng shǎo,
kuàng shì jūn jiā mào lín miào。
lín jiān xiāo sǎ bì luó yī,
shuāng xì piāo rán líng cùi wēi。
lián lán guò yǔ kàn chéng dài,
piàn piàn yún lái dù cāng hǎi。
shúi shì gū yún shì cǐ xīn,
cǐ xīn gèng zài gū yún wài。
xiāo sàn wú xīn rèn qù lái,
yīn fēng jī dù dào yáo tái。
míng súi xī dǐng lóng fēi qù,
qíng dài kōng jiāng hè gòng húi。
zì yán fàng làng yún lín jǐu,
dà dào yóu lái jiàn chú gǒu。
qū jī míng kàn lǎo shì shū,
héng mén jìng dùi xiān shēng lǐu。
lè shān lóu shàng xīng yōu yōu,
yáo wéi què juàn héng hú qīu。
yī shēng cháng dí fēi shuāng lǐ,
yún yǐng lí lí bàn hán shǔi。
hú gōng zùi mò tiān xià wén,
kuàng shì xiān dū luán hè qún。
ér yú dà mèng dú wèi jué,
bù zhī yún wèi jūn xī jūn wèi yún。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.113953 Second , 221 querys.