“骆驼淩竞马不发”这段文字出自哪里?

上一句:白翎冻损地椒乾

“骆驼淩竞马不发”出自明代诗人王恭的诗句: 《雪溪行旅歌为古县陈齐之赋》

下一句:卷发虬须胆欲折

xuě xī xíng lv̌ gē wèi gǔ xiàn chén qí zhī fù
jūn bù jiàn yàn dài chéng tóu xuě huā bái,
piàn piàn fēi kōng dà rú xí。
jū yōng guān kǒu qīu jí hán,
bái líng dòng sǔn dì jiāo gān。
luò tuó líng jìng mǎ bù fā,
juàn fā qíu xū dǎn yù zhé。
gōng zhǔ pí pá kǔ diào duō,
dū hù hú qíu lěng rú tiě。
xíng pèi yáo yáo chū lǐu lín,
jiǎ hú chē shàng jǐn tuó jīn。
pú táo shí dǒu yǐn bù zùi,
hàn hǎi céng bīng qiān zhàng shēn。
húi kàn gōng què lián tiān qǐ,
wàn sùi shān gāo yù huá lǐ。
xuě sàn chūn húi gōng cǎo qīng,
bǎi nián wáng qì dōng líu shǔi。
jiāng nán chūn zǎo xuě shēng cán,
xíng kè xīu gāo xíng lù nán。
xī yóu dà dào qīng tiān shàng,
bù bǐ jū yōng guān wài kàn。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.126962 Second , 221 querys.