“竟日凄凄感风树”这段文字出自哪里?

上一句:后人戚戚悲霜露

“竟日凄凄感风树”出自明代诗人王恭的诗句: 《书岱峰先墅卷为邑曹掾陈氏作》

下一句:啼鸟空闻返哺声

shū dài fēng xiān shù juàn wèi yì cáo yuàn chén shì zuò
dài shān lián yún zhuǎn lín lù,
zhōng yǒu shān rén jìu shū wū。
chūn fēng dú shù mèng jiā lín,
chúi luó yě niǎo yú gōng gǔ。
shān rén qù hòu yú quán jiōng,
luò mù hán yuán nà kě tīng。
jiē xiǎn yóu cún gù xíng jī,
yán fēng bù gǎi bié lái qīng。
hòu rén qī qī bēi shuāng lù,
jìng rì qī qī gǎn fēng shù。
tí niǎo kōng wén fǎn bǔ shēng,
bái yún kuàng shì guān xīn chù。
cùn lù xīu jiē míng wèi bēi,
duō cái yòu xǐ jì míng shí。
xiāo cáo shì yè yìng xū jì,
lín hè guāng hūi hùi yǒu qī。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.153295 Second , 221 querys.