“放犊寒陂不知远”这段文字出自哪里?

上一句:有时濯足苔溪晚

“放犊寒陂不知远”出自明代诗人王恭的诗句: 《书邓子静耕隐》

下一句:几片青山荷蒉歌

shū dèng zǐ jìng gēng yǐn
ā wēng yǐn chù hé xiāo sǎ,
zhú yǔ nán tóu fèng qīu xià。
shǒu dào piān jiāng gǔ kǒu rén,
yǎng zhuó yìng tóng hàn yīn zhě。
ér jīn fā bái lǎo qīu fán,
dài jīng yě huò jīu wēi yán。
shēng píng bù mèng wǔ líng dào,
jiā dùn xīu guò qī gùi mén。
shì rén wèi jiě cǐ wēng yì,
cǐ wēng xīn jī gū yún shì。
dī tóu bù kěn yī chén fán,
shí lì hé céng kùi xú zhì。
tuō lvè fán jī wú shì qíng,
yōu rén yě lù bàn jīng xíng。
qīu fēng bié shù huáng huā jǐu,
yè huǒ shān chú lv̀ yù gēng。
yǒu shí zhuó zú tái xī wǎn,
fàng dú hán bēi bù zhī yuǎn。
jī piàn qīng shān hé kùi gē,
bàn lín luò yè tóng sēng fàn。
pán shí xuán luó dì gèng piān,
dú xié gāo xīng jì qīu tián。
qiě xǐ qín shū yìng yǒu tuō,
cài yōng sūi lǎo zhòng róng xián。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.137594 Second , 221 querys.