"秦皇汉武徒辛苦" 诗句出自明代诗人王恭《题陈敬山晋安丹室》
《题陈敬山晋安丹室》 拼音标注
tí chén jìng shān jìn ān dān shì
dān shì rén jiān nà kě xún,
sōng qīu wáng wū wǔ yún shēn。
xiān shēng jié mǎo zài hé chù,
zuò lìng jǐu zhuǎn chéng huáng jīn。
fú róng chū dǐng qīu huā tǔ,
qū mì fáng yōu yè chuāng shù。
yáng sùi guāng zhōng jié kǎn lí,
fāng zhū yǐng lǐ jiāo lóng hǔ。
zǎo fú huán dān biàn yǔ hàn,
ruò líu dōng shì rèn màn màn。
qín huáng hàn wǔ tú xīn kǔ,
lí shān mào líng huāng cǎo hán。
yǒu shí mǎi yào chūn chéng mù,
mén yǎn xī lín xìng qiān shù。
xiāng féng jī shǒu cháng sāng jūn,
yǔ jūn zhú mù zhī tóu lù。
《题陈敬山晋安丹室》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。