"仙翁骑龙宴曾孙" 诗句出自明代诗人王恭《赋得幔亭峰送人之建上》
《赋得幔亭峰送人之建上》 拼音标注
fù dé màn tíng fēng sòng rén zhī jiàn shàng
hè cén jiá rán kāi dòng mén,
xiān wēng qí lóng yàn céng sūn。
céng sūn dà zùi xiān wēng bié,
mù mèi jiǎo céng diào xī yuè。
gé huā méng méng liáo zhú huāng,
shí yún zǐ jué cān chà liáng。
yín wān dòu fān xiào cāng tū,
yù hán qiān nián shùi jīn gǔ。
fēng tóu yào cǎo jǐu jié xiāng,
hú má zuò fàn yǔ jūn cháng,
dài jūn qí yú huán gù xiāng。
《赋得幔亭峰送人之建上》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。