"稚子能羞苜蓿盘" 诗句出自明代诗人王恭《题屿南林遵性学圃轩》
《题屿南林遵性学圃轩》 拼音标注
tí yǔ nán lín zūn xìng xué pǔ xuān
jūn jiā shū shì yī lín jiōng,
rì xī qīng hūi duō zài tíng。
chū hù shí kàn huā yǔ jìn,
juàn wéi wéi jiàn dǒng shān qīng。
cāng tái gǔ mù lián shēn qū,
xuán luó shí shàng gū yún sù。
lù yè chúi lí sōng xiè xiāng,
shǔi téng fú jiàn hù guā shú。
rèn shì xián mén kè dào shū,
zì gān xiāo sàn xué lí chú。
xīn záo xiǎo chí yí bào wèng,
shí xián gāo guǎn fù xié shū。
fēn fēn jiǎ dì jiē liáng ròu,
hé shì qīu yuán wèi gān lù。
zhì zǐ néng xīu mù sù pán,
jiā rén jiě yā pú táo lv̀。
jì jì lín fēi jué sì lín,
jiǎo jīn yě zhàng yì róng shēn。
gōng mén ruò gèng zāi táo lǐ,
xiān shù lín quán zhǒng pǔ rén。
《题屿南林遵性学圃轩》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。