"驮白牛兮降朱鸟" 诗句出自明代诗人王恭《题南岳夫人图并序》
《题南岳夫人图并序》 拼音标注
tí nán yuè fū rén tú bìng xù
bǐ měi rén xī hé dé xiān,
liàn tài hé xī bǎo cháng nián。
tuó bái níu xī jiàng zhū niǎo,
xīn huáng tíng xī kǒu bù yán。
zhí kuā hù xī xīn dàn jìng,
qiǎo yè fǔ xī tǐ qīng biàn。
fā bìn yún zhù xī fū yíng xuě,
gūi xīu é xī mù chéng ■。
yè ní cháng xī jié luō wà,
bèi wén hú xī yún jǐn xiān。
cuò mù nán xī pèi míng yuè,
dān hú lú xī yāo xià xuán。
xié liǎng yīng xī xiān tóng bì,
fù kúi ní xī rú yuǎn zhān。
è lv̀ wǎn luán,
má gū bǐ jiān。
yōu miǎo wù mù,
wěi shé pián xiān。
shū luán xiáng xī qiān rèn,
hū lóng yóu xī jǐu yuān。
yù xiáng biāo xī fù qiān jǔ,
xiān zhī rén xī yǎn ruò xuán。
héng shān yán áo,
hán yá céng diān。
jiàng lóu tóng yíng,
ní wán dān tián。
dú chōng róng xī yú dà dào,
zhòng mò zhī qí xuán zhī yòu xuán。
yú jì dí fāng yí ér zì shī xī,
shén huǎng huǎng ér nèi qiān。
miǎo líng shuǎng xī bù yú gù,
shān jì jì xī shǔi jiàn jiàn。
huāng táng dàn huàn bù kě cè,
màn hàn dān qīng nà kě chuán。
《题南岳夫人图并序》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。