"平时送客使人愁" 诗句出自明代诗人王恭《送长乐池二鲸之春官》
《送长乐池二鲸之春官》 拼音标注
sòng cháng lè chí èr jīng zhī chūn guān
jīng xíng èr qiān bā bǎi lǐ,
mǎ shàng qīng yún fān xià shǔi。
píng shí sòng kè shǐ rén chóu,
cǐ dù lí xià wèi jūn xǐ。
zì cóng gǔ qiè fán jī zài,
tà huái yī dàn xiāng míng dà。
qīng páo shì zǐ xiàn yīng shēng,
bái miàn zhū shēng ràng xiān bèi。
wǒ yì ài jūn máo gǔ shū,
jǐu bāo wēi fèng kōng qún jū。
qīu wéi bǐ xià ruò líu shǔi,
lǔ shǐ xiōng zhōng rú guàn zhū。
yuàn jūn cǐ xíng wú cǎo cǎo,
bǎi bù chuān yáng jí fēi bào。
xī wàng qīng yún bù kě pān,
lái wǎng kōng xià hè cén dào。
《送长乐池二鲸之春官》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。