"湘山湘水别来深" 诗句出自明代诗人王恭《无材诗趣赠林质斋画史》
《无材诗趣赠林质斋画史》 拼音标注
wú cái shī qù zèng lín zhí zhāi huà shǐ
fēng líu mó jié jū wǎng chuān,
zài guān yě huò sī cái xián。
xīng lái jiě zuò yǒu cái jǐn,
zùi hòu wú cái shī gèng xuán。
cháng lín cái zǐ fēi cháng diào,
què yǔ lán tián gòng xīn qiào。
gān kūn yì qì zhuǎn qīng lěng,
sàn luò tiān jī fā shén miào。
jū yōng xuě huā níng bù kāi,
zǐ yún èr shì lián sōng tái。
xiāo tiáo sān xiá líu quán qù,
shū hū kōng jiāng qīu yǔ lái。
xī lín fǎn zhào yuán yuán qí,
cán yè shū zhōng gé cūn sì。
láng guān hú shàng jǐu mǎn chuán,
wǎn huā xī kǒu tuó lv́ zùi。
quán mén liè jǐ yī qīng fēn,
zhòng shǐ pián jiān jiǒng bù qún。
zhèn mò yuǎn guò cáo shì zǐ,
léi chéng piān dòng sòng yuán jūn。
xián jū wěi xiàng chén zōng shǎo,
miǎo shì qiān jīn yī háo xiǎo。
chǐ súi yán shòu wǎng é méi,
lǎn xué biān luán mèi huā niǎo。
xiāng shān xiāng shǔi bié lái shēn,
yì xī wáng mén yù shǎng yīn。
bái shǒu húi jiā wú cháng wù,
huáng huā mǎn jìng yǔ gū qín。
bié lí yǐ jǐu zhòng xié shǒu,
zì xiào wú qián kě gū jǐu。
sǎo sù hán háo bù zuò nán,
wèi mào shān lín bù yī chǒu。
《无材诗趣赠林质斋画史》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。