"猗兰掩抑东归思" 诗句出自明代诗人王恭《书新宁高鲁仲心远堂》
《书新宁高鲁仲心远堂》 拼音标注
shū xīn níng gāo lǔ zhòng xīn yuǎn táng
mén wài yǒu rén shì,
mén lǐ wú sú shēng。
chāo rán xīn jìng jìng,
miǎo ěr chén lv̀ qīng。
wǎn rú lín xià ān shàn kè,
shēn jì pú tuán yì kōng jì。
yòu rú xiān kè wèi dān jīng,
xuán pìn mén zhōng dàn ér hēi。
yǒu shí fú jī dú míng qín,
xī shēng hū dù zī wéi lín。
yī lán yǎn yì dōng gūi sī,
yí sì chūn bō qiān zhàng shēn。
héng jīng zhǐ zài xián táng lǐ,
hào dàng zhēn yuán le wú jì。
wò xiǎng xī huáng xuān hòu shí,
zuò mèng wú huái gé tiān shì。
sōng gùi qīng qīng bàn zhān shān,
pàn lín duō xiá rì yìng huán。
shúi zhī yī piàn líng tái qū,
gèng zài gū yún yǎo ǎi jiān。
《书新宁高鲁仲心远堂》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。