“马上空攀未霜柳”这段文字出自哪里?

上一句:座中应感去年人

“马上空攀未霜柳”出自明代诗人王恭的诗句: 《为陈必尚题山水图》

下一句:酌酒看山兴暂同

wèi chén bì shàng tí shān shǔi tú
tài cháng jī fēi cùi,
zhāo xī qīn wǒ lú。
yán gōng hú shàng shǔi,
sè yìng líng tái xū。
yàn fēng wū shàng hú shān qiào,
sàn zhì míng qín yì gāo miào。
bàn tà xián yún hè mèng xǐng,
yī lián chū rì téng huā xiào。
gù yú xìng pǐ ài qīng hūi,
zhōng rì xiāng guò jǐn zùi gūi。
jī dù lí jiā shēng bié diào,
hé shí ēn xǔ xiè zhāo yī。
huáng huā jǐu yuè gāo lóu jǐu,
wú nà míng zhāo yòu fēn shǒu。
zuò zhōng yìng gǎn qù nián rén,
mǎ shàng kōng pān wèi shuāng lǐu。
zhuó jǐu kàn shān xīng zàn tóng,
jūn jiā xiōng dì qì rú hóng。
píng zōng zì kùi wú nán běi,
liáo jì xiāng sī shǔi mò zhōng。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.151310 Second , 221 querys.