"廓然天地深" 诗句出自明代诗人王恭《阜阳陈果之爱日堂》
《阜阳陈果之爱日堂》 拼音标注
fù yáng chén guǒ zhī ài rì táng
cí zhú yǐn shū màn,
cí wū cháo jìn lín。
chūn yáng fā zhòng hùi,
cùn cǎo qí qīng xīn。
yì bǐ táng shàng rén,
xīn qín sì hūi yīn。
zhì ēn liàng mò chóu,
kuò rán tiān dì shēn。
yǐ zī cháng ài rì,
chéng yán jìng fēn yīn。
cháng lv̀ rì kǔ duǎn,
cú nián yì qīn qīn。
huáng tiān xí nán lǎo,
shú shǔi dāng zài jīn。
hé bì tài xíng diān,
wàng yún zhù céng qín。
kè yóu fù yáng shù,
wén fēng gǎn wēi chén。
shúi chí dà shǒu bǐ,
yǐ zhù xián mǔ zhēn。
nán gāi jǐu bù zuò,
wèi jūn qǐ ōu yín。
《阜阳陈果之爱日堂》 作者简介
王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。