“岂必浮名絓青史”这段文字出自哪里?

上一句:人生宦达应如此

“岂必浮名絓青史”出自明代诗人王恭的诗句: 《书香山九老图》

下一句:楚国三生少见机

shū xiāng shān jǐu lǎo tú
táng jiā míng chén bái jū yì,
mù nián tuō lvè qīng yún qì。
kàng jié xīu qū dāng lù mén,
fú yī qǐ xiè rén jiān shì。
yǐ zī shū sàn ài xiāng shān,
luò xià qún gōng yì sùi xián。
yù táng jīn mǎ jù cán mèng,
líu shǔi gū yún tóng qù huán。
shí lóu yān shù méng lóng jiàn,
bā jié húi tān xiè qīu liàn。
yún yī luò luò gǔ sōng zī,
hè fā pó pó dòng lí miàn。
rén shēng huàn dá yìng rú cǐ,
qǐ bì fú míng guà qīng shǐ。
chǔ guó sān shēng shǎo jiàn jī,
zhú lín qī zǐ tú wèi ěr。
míng sùi shēn xián gǔ suǒ xī,
luò yáng shān shǔi yòu qīng hūi。
qīng shān hé chù wú jiā shǎng,
bái shǒu yīn shěn kōng bù yī。

王恭

王恭(1343-?),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

Processed in 0.095123 Second , 221 querys.