"浮天骇浪长" 诗句出自唐代诗人杨师道《奉和圣制春日望海》
《奉和圣制春日望海》 拼音标注
fèng hé shèng zhì chūn rì wàng hǎi
chūn shān lín bó hǎi,
zhēng lv̌ chuò chén zhuāng。
húi kàn lú lóng sāi,
xié zhān sù shèn xiāng。
hóng bō húi dì zhóu,
gū yǔ yìng yún guāng。
luò rì liáng tāo shàng,
fú tiān hài làng cháng。
xiān tái yǐn chī jià,
shǔi fǔ fàn yuán liáng。
jié shí zhāo yān miè,
zhī fú gūi yàn xiáng。
běi xún fēi hàn hòu,
dōng xìng yì qín huáng。
qiān qí yǔ lín kè,
bá jù shǎo nián cháng。
lóng jí qū liáo shǔi,
péng fēi chū dài fāng。
jiāng jǔ qīng qīu jiǎo,
ān fǎng bái ní cháng。
《奉和圣制春日望海》 作者简介
杨师道(?-647年),字景猷,弘农华阴(今陕西华阴)人,唐朝宰相,中书令杨恭仁之弟。杨师道出身弘农杨氏观王房,隋亡后投奔唐朝,拜上仪同、驸马都尉,娶桂阳公主为妻,后出任灵州总管,多次击退突厥入侵。历任吏部侍郎、太常卿,封安德郡公。636年(贞观十年),杨师道升任侍中。639年(贞观十三年),又改任中书令。李承乾谋反案后,被罢为吏部尚书。唐太宗东征时,杨师道暂代中书令,不久又罢为工部尚书。647年(贞观二十一年),杨师道病逝,追赠吏部尚书、并州都督,谥号懿。