qīu shǎo quán wò bìng shān zhōng zuò shī jiàn yí yòng yùn fèng dá jiān yǐ hòu zhī
lián jūn wò bìng jǐu,
zhěn shàng guò fāng chūn。
shān sè fān qī shòu,
yīng shēng zǒng huàn tián。
fú zhān xīu yì dùi,
shé bì yì mí zhēn。
xué qǔ wú shēng lǐ,
xīn zhōng miè jǐn chén。
王慎中 (1509年10月10日—1559年8月19日[1] ),字道思,早年因读书于清源山中峰遵岩,号遵岩居士,后号南江。因家庭排行第二,又称王仲子,晋江(今属福建)人。明代诗人、散文家,嘉靖八才子之首,为明朝反复古风的代表人物之一。