zhāng èr zhōu yǐ shì yù zhé tūi xīng huà fǔ xù fù yáng zhōu jùn chéng èr shǒu qí yī
wéi yáng fēng wù hǎo,
bù bǐ hàn cháng shā。
bàn cì guān sūi rǒng,
liàng yí wò yǐ xiá。
é méi kōng jiǎ dù,
bái bì běn wú xiá。
hǎo qǔ yuán guān fú,
zhāo zhōng dài hóng xié。
王慎中 (1509年10月10日—1559年8月19日[1] ),字道思,早年因读书于清源山中峰遵岩,号遵岩居士,后号南江。因家庭排行第二,又称王仲子,晋江(今属福建)人。明代诗人、散文家,嘉靖八才子之首,为明朝反复古风的代表人物之一。