"苍龙化去青天愁" 诗句出自明代诗人王叔承《铁笛歌(有序)》
武昌老笛名铁龙,洪武之间来浙东。
江湖万里忽相失,当时哭浙陈家翁。
流落人间二百秋,苍龙化去青天愁。
子孙累世觅宗器,汉家宝剑周天球。
或言槜李豪家得,夜夜龙光射南极。
十年空费陈生心,购问惭无万金直。
一朝海客持相换,生脱貂裘妇钗钏。
合浦重归明月珠,精魂似识先人面。
太古琅玕轻欲折,孔窍参差头尾裂。
丹砂错落水银花,苔痕蚀尽并州铁。
薄如藤纸枯如木,灯前三弄秋声蹙。
万点梅花潇席寒,夜半空山扣哀玉。
羌儿虎踞鸣塞鸿,怪蛟人立吹烟竹。
忆昔汝祖浮洞庭,潇湘片月开黄陵。
纯阳真人坐黄鹤,汉江绿酒倾瑶瓶。
飘然将笛下东海,铁龙声断江风腥。
汝今与笛竟何适,楚水吴山愁客星。
汝祖从战鄱阳濆,佩刀曾佐高皇勋。
叹汝飘零把孤笛,丹青竟作曹将军。
半生我亦怀青蘋,袖来不用生龙鳞。
不如黄鹤楼前换酒听吹笛,与君醉杀湘江春。
《铁笛歌(有序)》 拼音标注
tiě dí gē ( yǒu xù )
wǔ chāng lǎo dí míng tiě lóng,
hóng wǔ zhī jiān lái zhè dōng。
jiāng hú wàn lǐ hū xiāng shī,
dāng shí kū zhè chén jiā wēng。
líu luò rén jiān èr bǎi qīu,
cāng lóng huà qù qīng tiān chóu。
zǐ sūn lèi shì mì zōng qì,
hàn jiā bǎo jiàn zhōu tiān qíu。
huò yán zùi lǐ háo jiā dé,
yè yè lóng guāng shè nán jí。
shí nián kōng fèi chén shēng xīn,
gòu wèn cán wú wàn jīn zhí。
yī zhāo hǎi kè chí xiāng huàn,
shēng tuō diāo qíu fù chāi chuàn。
hé pǔ zhòng gūi míng yuè zhū,
jīng hún sì shì xiān rén miàn。
tài gǔ láng gān qīng yù zhé,
kǒng qiào cān chà tóu wěi liè。
dān shā cuò luò shǔi yín huā,
tái hén shí jǐn bìng zhōu tiě。
bó rú téng zhǐ kū rú mù,
dēng qián sān nòng qīu shēng cù。
wàn diǎn méi huā xiāo xí hán,
yè bàn kōng shān kòu āi yù。
qiāng ér hǔ jù míng sāi hóng,
guài jiāo rén lì chūi yān zhú。
yì xī rǔ zǔ fú dòng tíng,
xiāo xiāng piàn yuè kāi huáng líng。
chún yáng zhēn rén zuò huáng hè,
hàn jiāng lv̀ jǐu qīng yáo píng。
piāo rán jiāng dí xià dōng hǎi,
tiě lóng shēng duàn jiāng fēng xīng。
rǔ jīn yǔ dí jìng hé shì,
chǔ shǔi wú shān chóu kè xīng。
rǔ zǔ cóng zhàn pó yáng fén,
pèi dāo céng zuǒ gāo huáng xūn。
tàn rǔ piāo líng bǎ gū dí,
dān qīng jìng zuò cáo jiāng jūn。
bàn shēng wǒ yì huái qīng pín,
xìu lái bù yòng shēng lóng lín。
bù rú huáng hè lóu qián huàn jǐu tīng chūi dí,
yǔ jūn zùi shā xiāng jiāng chūn 。