chéng huà wù xū shí èr yuè shí lìu rì yǔ wú yuán bó shǐ míng gǔ zhāng zǐ jìng yóu yáng shān rù yún quán ān guān dà shí lián jù qí shí yī
bài qí dé diān míng,
yōu zhùi chéng è mèng。
李应祯(1431—1493)明代官员、书法家。初名甡,字应祯,以字行,更字贞伯,号范庵。南直隶长洲(今江苏苏州)人。景泰四年举人,选授中书舍人,迁南兵部郎中,以南京太仆少卿致仕,人称李少卿。书宗欧阳询,平正婉和,清润端方,自成一家。