“飞鸿鸣鸟声相求”这段文字出自哪里?

上一句:南风其徐大火流

“飞鸿鸣鸟声相求”出自明代诗人王慎中的诗句: 《壮游篇赠庄君采捧郊诏入蜀》

下一句:劝君置节且莫叹

"飞鸿鸣鸟声相求" 诗句出自明代诗人王慎中《壮游篇赠庄君采捧郊诏入蜀》

南风其徐大火流飞鸿鸣鸟声相求
劝君置节且莫叹听我抚相歌壮游
六辔如丝子所持壮游万里自兹始
圣皇穆穆开虞聪昭代济济崇周礼
天明地察隆祀典睦族展亲敦令岂
玉牒千年奉至尊金章八道驰行使
黄封朝下明光宫輶轩夕度泸沟水
益州鸟道接秦川陇坂缘云高插天
辨方藩肇蚕丛域经野星分井鬼躔
驷马桥连清渭曲太白标绝峨眉颠
汹淙岩石互荡潏悬梯断栈相钩连
丞相庙深老柏裂子云亭古苍苔芊
此去先登泰华峰巨灵屃赑与天通
沧波夜泻鱼龙静薜荔秋封鸟鼠空
百年关头长涛浪九折盘西多雨风
始信猿声堕客泪遥怜巴唱引行艟
皇皇帝命遐荒欢朱门香袅轻烟寒
捧诏日高紫气绕上殿风引鸣珂珊
蜀王秉礼拜手读溪老喧呼扶杖看
过秦论拟观风著剑阁铭应览胜刊
回舟好过滟滪堆巫峡秋涛日夜来
潇湘竹密湖光动濯锦帆张江色开
作赋还投汨罗畔题诗许上望乡台
苍梧气远不可叫白帝城孤空自哀
君不见成都当时羡相如谕蜀文高辉驷车
子长历览浮湘水归来乃有石室居
故知壮士之志在四方睢睢盱盱户庭不出非丈夫
方塘子自矜意气弥宇宙
天路云逵不足登要使声华满人口
秖今天子勤延伫持归报答何所有
去住萍踪岂足知我歌壮游君莫疑

zhuàng yóu piān zèng zhuāng jūn cǎi pěng jiāo zhào rù shǔ
nán fēng qí xú dà huǒ líu,
fēi hóng míng niǎo shēng xiāng qíu。
quàn jūn zhì jié qiě mò tàn,
tīng wǒ fǔ xiāng gē zhuàng yóu。
lìu pèi rú sī zǐ suǒ chí,
zhuàng yóu wàn lǐ zì zī shǐ。
shèng huáng mù mù kāi yú cōng,
zhāo dài jì jì chóng zhōu lǐ。
tiān míng dì chá lóng sì diǎn,
mù zú zhǎn qīn dūn lìng qǐ。
yù dié qiān nián fèng zhì zūn,
jīn zhāng bā dào chí xíng shǐ。
huáng fēng zhāo xià míng guāng gōng,
yóu xuān xī dù lú gōu shǔi。
yì zhōu niǎo dào jiē qín chuān,
lǒng bǎn yuán yún gāo chā tiān。
biàn fāng fán zhào cán cóng yù,
jīng yě xīng fēn jǐng gǔi chán。
sì mǎ qiáo lián qīng wèi qū,
tài bái biāo jué é méi diān。
xiōng cóng yán shí hù dàng jué,
xuán tī duàn zhàn xiāng gōu lián。
chéng xiāng miào shēn lǎo bǎi liè,
zǐ yún tíng gǔ cāng tái qiān。
cǐ qù xiān dēng tài huá fēng,
jù líng xì bì yǔ tiān tōng。
cāng bō yè xiè yú lóng jìng,
bì lì qīu fēng niǎo shǔ kōng。
bǎi nián guān tóu cháng tāo làng,
jǐu zhé pán xī duō yǔ fēng。
shǐ xìn yuán shēng duò kè lèi,
yáo lián bā chàng yǐn xíng tóng。
huáng huáng dì mìng xiá huāng huān,
zhū mén xiāng niǎo qīng yān hán。
pěng zhào rì gāo zǐ qì rào,
shàng diàn fēng yǐn míng kē shān。
shǔ wáng bǐng lǐ bài shǒu dú,
xī lǎo xuān hū fú zhàng kàn。
guò qín lùn nǐ guān fēng zhù,
jiàn gé míng yìng lǎn shèng kān。
húi zhōu hǎo guò yàn yù dūi,
wū xiá qīu tāo rì yè lái。
xiāo xiāng zhú mì hú guāng dòng,
zhuó jǐn fān zhāng jiāng sè kāi。
zuò fù huán tóu mì luō pàn,
tí shī xǔ shàng wàng xiāng tái。
cāng wú qì yuǎn bù kě jiào,
bái dì chéng gū kōng zì āi。
jūn bù jiàn chéng dū dāng shí xiàn xiāng rú,
yù shǔ wén gāo hūi sì chē。
zǐ cháng lì lǎn fú xiāng shǔi,
gūi lái nǎi yǒu shí shì jū。
gù zhī zhuàng shì zhī zhì zài sì fāng,
sūi sūi xū xū,
hù tíng bù chū fēi zhàng fū。
fāng táng zǐ,
zì jīn yì qì mí yǔ zhòu。
tiān lù yún kúi bù zú dēng,
yào shǐ shēng huá mǎn rén kǒu。
zhī jīn tiān zǐ qín yán zhù,
chí gūi bào dá hé suǒ yǒu。
qù zhù píng zōng qǐ zú zhī,
wǒ gē zhuàng yóu jūn mò yí。

王慎中

王慎中 (1509年10月10日—1559年8月19日[1]  ),字道思,早年因读书于清源山中峰遵岩,号遵岩居士,后号南江。因家庭排行第二,又称王仲子,晋江(今属福建)人。明代诗人、散文家,嘉靖八才子之首,为明朝反复古风的代表人物之一。

Processed in 0.094121 Second , 221 querys.