“香飘绀幰车”这段文字出自哪里?

上一句:尘袭青丝骑

“香飘绀幰车”出自宋代诗人薛映的诗句: 《清风十韵》

下一句:故宫经馺娑

qīng fēng shí yùn
shuǎng qì chéng qīu zhì,
liáng biāo dàng shǔ chū。
líng líng hán yuǎn lài,
cù cù dòng qīng qún。
cùi mù bō wú jì,
xīu huáng yùn yǒu yú。
qián liáng sāi cǎo lv̀,
zuò fú jǐng tóng shū。
sù fā bēi láng jiāng,
shuāng wán gǎn jié yú。
chuāng guāng líu yì yào,
lián yǐng luàn chán chú。
chén xí qīng sī qí,
xiāng piāo gàn xiǎn chē。
gù gōng jīng sà suō,
bié guǎn dù chǔ xū。
bó mù lái jīn lèi,
líng chén shàng yù chú。
níng tóng qǐ qióng xiàng,
{ zuǒ bèi yòu quán xià shǒu huàn bèi } yù fù chóu yú 。

薛映

映(951~1024)字景阳,北宋华阳(今四川成都)人。宋太宗太平兴国中进士(《净德集》卷一四《薛文恭公尚书真像记》),通判绵州、宋州、升州,知开封县,为江南转运使,江淮、两浙茶盐制置副使,改京东转运使。知相州、杭州。入知通进、银台司兼门下封驳事,迁给事中、勾当三班院,出知河南府、升州、扬州、并州及永兴军。宋仁宗时迁礼部尚书,再为集贤院学士判院事,知营州,分司南京。天圣二年卒(《宋会要辑稿》仪制一一之四),一说景祐间卒(《净德集》),年七十四(《东都事略》卷四五本传)。谥文恭。

Processed in 0.083245 Second , 191 querys.